2

Chương 4:Vô tận điều giáo

Ma vương ngẩng đầu nhìn tiểu khả ái giữa hai chân Paul Ruffram, bởi vì bị dây da trói buộc không được giải thoát, dương vật nguyên bản phấn hồng non nớt, bởi vì thời gian dài không thể xuất tinh mà trướng lên đỏ bừng, gân xanh giương nanh múa vuốt tăng vọt,rõ ràng có thể thấy được. Chất lỏng trong suốt theo linh khẩu ủy khuất trào ra.

Ma vương đi tới ngực Paul Ruffram khẽ cắn nhũ tiêm đã sớm cứng rắn mơ hồ nói:” Paul Ruffram, cao trào mấy lần nửa? Ba lần? Bốn lần?”

Paul Ruffram ngực kịch liệt phập phồng ,chẳng qua không ngừng rên rỉ chứ  không trả lời hắn.

” Hừ. Nhìn vật nhỏ của ngươi đi,dành dụm nhiều như vậy . Cũng phồng lên như thế.” Ngón tay ma vương nhẹ nhàng chần chừ qua lại trên đỉnh đầu dương vật,sau đó lại ngậm vào trong miệng mút và khiêu khích.

Paul Ruffram phát ra tiếng rên rỉ càng thêm thống khổ khó nhịn, không ngừng cong người lên, vặn vẹo chung quanh, ý đồ thoát khỏi đầu lưỡi ướt át ấm áp của ma vương.

” Tiểu tử  kia, muốn chạy trốn đi nơi nào ? Nếu muốn giải thoát chỉ cần mở miệng cầu ta là được.” Ma vương thấy Paul Ruffram không ngừng vặn vẹo eo nhỏ,hắn cố ý đưa dương vật cứng nóng kia toàn bộ vào trong miệng, trêu chọc không thôi.

Lúc  Paul Ruffram thét chói tai lại là một lần đạt tới thống khổ cao trào.

” Ngươi cứ quật cường như thế sao?” Nhìn Paul Ruffram nhiều lần đạt cao trào, tinh dịch chật ních, ma vương cảm giác bị thất bại làm cho hắn tâm sinh tức giận,” Ta sẽ không bỏ qua của ngươi. Trừ phi ngươi cầu xin tha thứ!”

Ma vương bức một cành hoa hồng đầu giường, móng tay màu đen dài vuốt một cái đã đem lá và lớp ngoài cây hoa hồng tuốt đi, chỉ còn một cây mảnh khảnh hoa nhỏ :” Ta dùng hoa hồng, ta sẽ có biện pháp làm cho ngươi khuất phục.”

Ma vương cúi người đem đầu dương vật không ngừng rơi lệ của Paul Ruffram liếm thực sạch sẽ,sau đó đem hoa hồng kia thật cẩn thận sáp nhập vào niệu đạo, lại mạnh mẽ giải khai dây nhỏ kia. Paul Ruffram hét lên một tiếng, tinh dịch bị đè nén hồi lâu theo âm thanh mãnh liệt mà ra, nhưng mà khoái cảm chẳng qua chỉ trong nháy mắt . Rất nhanh liền theo thiên đường lọt vào nơi tối nhất  địa ngục.

Tinh dịch tràn ngập cả  dương vật, ở cửa niệu đạo nhưng không cách nào phóng thích. Cái loại này nguyên bản nghĩ đến có thể  xuất tinh lại bị tàn nhẫn ngăn lại. Paul Ruffram vặn vẹo cơ thể thanh tê kiệt lực khóc thét.

Ma vương mắt lạnh nhìn người động lòng người kia không ngừng giãy dụa ở trên giường, dương vật trướng phình vô tội bị quên đi ở giữa không trung, hoa hồng đỏ tươi đắc ý cắm ở đỉnh cao nhất, diêm dúa lẳng lơ dâm mị đến kinh người.

Không để ý vẻ mặt Paul Ruffram vô vàng nước mắt, thảm thiết rên rỉ, ma vương lại đem giống đực chính mình bừng bừng phấn chấn đỉnh nhập vào trong cúc huyệt Paul Ruffram:” Tiểu sủng vật không nghe lời,xem ngươi có thể chống đỡ bao lâu mới cầu ta.”

Bởi vì cực độ cao trào mà không ngừng co rút  trong dũng đạo, làm cho ma vương quên mình chạy nước rút. Có lẽ tiếng rên rỉ khêu gợi của Paul Ruffram kích thích , ma vương liên tục ở trong thân thể Paul Ruffram phát tiết hai lần mới ngừng lại được.

” Tiểu yêu tinh, ngươi thật sự là quá tuyệt vời.” Ma vương thở hổn hển đem côn thịt chính mình rời khỏi. Lúc này mới phát hiện Paul Ruffram rên rỉ đã không còn bén nhọn lớn tiếng, chỉ còn khí nhược như  con mèo nhỏ khóc nức nở.

Mái tóc màu vàng ẩm ướt dán hai má ửng đỏ, đôi mắt màu xanh biếc thất thần tan rả không ánh sáng, nước mắt chảy xuống lông mi nồng đậm,cái miệng nhỏ nhắn phun ra hơi thở gợi cảm theo khóe miệng không ngừng chảy ra chỉ bạc.

Ta thật sự  quá đáng sao? Ma vương theo trong lòng than nhẹ một tiếng, quên đi, còn nhiều thời gian, hôm nay trước hết tha hắn đi. Hắn ép thân thể xuống,rút hoa hồng cắm trên đỉnh dương vật ra.

Dương vật kia bởi vì đè nén quá lâu mà trở nên đỏ bừng vô cùng, thậm chí hiện ra hơi hơi màu tím, gân xanh tăng vọt, linh khẩu chảy ra vài giọt chất lỏng,thế nhưng không hề động tĩnh.

” Bị ta chơi hỏng rồi sao? Vật nhỏ đáng thương, ngươi thật sự không phải người quật cường bình thường.” Ma vương thở dài một tiếng, đem côn thịt vô cùng cứng rắn kia vào trong miệng, chậm rãi liếm, mút vào. Hai tay nhẹ nhàng mát xa hạ bộ dương vật. Rốt cục một tiếng rên rỉ rất nhỏ thỏa mãn của Paul Ruffram bật ra,tinh dịch theo linh khẩu đứt quãng phun trào mà ra.

Không biết qua bao lâu, Paul Ruffram rốt cục đã kết thúc thống khổ nhất nhanh chóng xuất tinh. Ma vương đem tinh dịch của Paul Ruffram một giọt không dư thừa nuốt vào trong bụng, lại dùng ma lực chữa khỏi, cẩn thận đem dương vật yếu ớt kia rửa sạch sẽ, thẳng đến khôi phục bộ dáng vốn phấn hồng khéo léo đáng yêu.

Cứ như thường lệ , ma vương ôm lấy thân người nhỏ nhắn tin xảo đang hôn mê chậm rãi đi đến bể tắm.

Ngày hôm sau, sáng sớm dương quang chiếu vào trong phòng Paul Ruffram,một trận tiếng vang leng keng làm cho hắn theo mê man tỉnh lại. Chỉ thấy ma vương cầm lấy một cái dây xích dài hơn hai thước , một đầu khóa tay trái hắn, một đầu đang hướng ở đầu khóa lại.

Paul Ruffram yên lặng nhìn ma vương đùa nghịch tất cả, không giãy dụa cũng không hỏi.

” Y Trát Lạp!” Ma vương kéo chăn qua che kín thân thể trần trụi Paul Ruffram, hướng tới cửa hô một tiếng.

Y Trát Lạp không yên bất an thiểm tiến vào, từ khi đi vào Huyết Mệnh Thành làm nô bộc ấm giường,tiểu chủ nhân của nàng là lần đầu tiên ở thị tẩm phát ra tiếng vang. Đêm qua tiếng rên rỉ réo rắt thảm thiết triền miên, dường như trắng đêm vang vọng toàn bộ tòa thành, làm cho nàng lo lắng cả đêm.

Nàng mới vừa vừa vào cửa, liền kinh ngạc nhìn thấy ma vương vuốt vuốt khóa sắt trong tay, mà khóa sắt kia lại khóa tiểu chủ nhân của nàng ở đầu giường. Nàng sợ hãi nhìn ma vương, lại thân thiết nhìn phía khuôn mặt mỏi mệt của Paul Ruffram.

” Y Trát Lạp, từ hôm nay trở đi không được đưa cho chủ nhân ngươi ăn thực vật thể rắn. Chỉ cần cho hắn uống súp ma lực là được.” Ma vương không chút để ý nói xong.

” Nhưng mà…… Bệ hạ. Paul Ruffram chỉ có một nửa huyết thống là ma tộc, nếu trường kỳ không ăn thực vật thể rắn sẽ không có dinh dưỡng .” Y Trát Lạp cố lấy dũng khí, run rẩy nói.

” Lời nói của ta, khi nào thì đến phiên ngươi tới dạy?” Ma vương nheo lại ánh mắt.

Hai chân Y Trát Lạp mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất:” Ngài ấy từ nhỏ liền thân thể mỏng manh, bệ hạ muốn tìm người trút giận, Y Trát Lạp nguyện ý bị phạt thay.”

Ma vương vung tay lên, một bàn tay liền đánh vào trên mặt Y Trát Lạp:” Ngươi nói cái gì, ngươi xứng để ta trút giận sao?!”

” Bệ hạ, Y Trát Lạp cũng là quan tâm ta mà thôi.” Paul Ruffram sốt ruột giãy dụa khởi động thân thể, giữ chặt cánh tay ma vương:” Muốn đánh thì đánh ta đi.”

” Thật sự là chủ tớ tình thâm !” Ma vương ăn vị nói, nâng tay liền một cái tát đánh  Paul Ruffram  ngã xuống giường.

Y Trát Lạp từ nhỏ làm nô làm sao thông minh. Chạy nhanh nằm úp sấp quỳ trên mặt đất giải thích nói:” Bệ hạ, nô tài từ  năm mười hai tuổi đã bắt đầu chăm sóc Paul Ruffram …….”

” Tốt lắm.” Ma vương không kiên nhẫn vung tay lên,” Lời ta vừa mới nói ngươi nghe rõ chứ. Chủ nhân nhà ngươi một ngày không chịu ngoan ngoãn nghe lời, thì  cũng đừng trách ta tại sao vô tình.” Nói xong liền đẩy cánh cửa mà đi.

” Chủ nhân……” Y Trát Lạp đau lòng nhìn cái xích sắt kia, nghẹn ngào nói:” Bệ hạ đến tột cùng muốn cái gì? Ngài đáp ứng với hắn đi tội gì quật cường như vậy?”

” Y Trát Lạp, ngươi không rõ. Ta cái gì cũng không có, chỉ có một chút nho nhỏ tôn nghiêm. Nếu ngay cả điểm ấy cũng không giữ được, ta sẽ không xứng làm người trong gia tộc.” Paul Ruffram xoay qua … nhẹ giọng mà lại kiên quyết nói.

Hai tháng đến, mỗi khi vào đêm trong tẩm cung đều truyền ra từng trận tiếng rên rỉ phân không ra là thống khổ hay là khoái cảm.Một đêm kia, ma vương theo bình thường đi vào phòng ngủ Paul Ruffram.

” Tiểu tử kia, ta cho ngươi biết hai tin tức. Ngươi muốn biết tin tốt hay tin xấu trước ?” Ma vương kéo Paul Ruffram vào trong ngực , ngón tay không ngừng trêu chọc nhũ tiêm phấn hồng cương cứng kia, hắn cắn lên lổ tai mẫn cảm thấp giọng nói.

Paul Ruffram thật mạnh rên rỉ , giữa hai chân cương cứng cắm một đóa hoa hồng, dán bụng không ngừng run rẩy.

” Trước nói với ngươi một tin tức xấu đi. Ngày mai ta sẽ đi bãi đất Thánh Minh tuần tra một tháng . Vốn muốn mang ngươi đi làm ấm áp giường . Bất quá nơi đó khí hậu giá lạnh, thân thể của ngươi lại quá mỏng manh. Quên đi, ngươi ở tại chỗ dưỡng thân thể đi.”

Ma vương bắt được trong mắt Paul Ruffram có một tia bớt đau khổ, trong lòng không khỏi không vui,ngượng ngùng nói tiếp:” Đừng tưởng rằng ta buông tha ngươi . Chờ ta trở lại thân thể của ngươi phải rắn chắc . Ta còn muốn đem ngươi cột vào đầu giường tha hồ chà đạp.”

Dứt lời lại đem côn thịt hung hăng đâm vào trong thân thể Paul Ruffram, thẳng đến tiểu tử kia lên cao trào,thê thảm lớn tiếng rên rỉ mới nguôi giận.

” A, ta còn muốn nói cho ngươi một tin tức xấu .”Ma vương cười giảo hoạt, lấy cây nến đầu giường, đem sáp nóng không chút lưu tình nhỏ lên trên thân thể phi hồng của Paul Ruffram,” Đêm nay cần phải chơi đủ mới được. Để cho ngươi một tháng cũng quên không được đêm nay ta yêu ngươi như thế nào.”

Ma vương cẩn thận rút hoa hồng ra khỏi dương vật của Paul Ruffram, nhìn vật nhỏ đáng yêu kia phun ra sữa màu trắng trên tay mình, liền cúi đầu không khách khí liếm sạch sẽ.

Dương vật sau khi được phóng thích, vô lực cúi đầu ở trong lòng bàn tay ma vương, hắn hơi hơi cười, cầm lấy nến nhỏ xuống trên vật nhỏ đáng yêu kia , đưa tới Paul Ruffram thống khổ rên rỉ.

Ma vương dường như trấn an cúi đầu ngăn chặn cái miệng nhỏ nhắn của Paul Ruffram, đầu lưỡi xâm nhập vào trong khoang miệng, quay cuồng, bắt được đầu lưỡi mềm mại dây dưa kia.Tay bôi tầng sáp mỏng kia bao vây lấy tiểu tử nhu nhược đó, ngay cả đỉnh đầu cũng bị che lại .

Kết thúc một nụ hôn sâu, ma vương cắn xuống cổ Paul Ruffram, cắn nhũ tiêm trước ngực ,không ngừng liếm và trêu chọc. Tay một khắc cũng không ngừng xâm nhập đào móc tiểu huyệt phía sau.

Thân thể mẫn cảm rất nhanh nóng , đỏ lên, khoái cảm mãnh liệt tới. Nhưng bảo bối giữa chân lại bị sáp che lại, kiềm nén bản năng bành trướng. khó chịu vặn vẹo vòng eo, thống khổ rên rỉ .

“Rất khó chịu sao? Sáp bao quanh thật mỏng , Paul Ruffram không chịu cầu ta, hay dùng sức lực của chính mình làm sáp vỡ ra đi.” Ma vương lãnh khốc khẽ cắn lên cần cổ tuyết trắng của Paul Ruffram,tiếp theo đem lửa nóng chính mình sáp nhập trong tiểu huyệt mê người kia, phối hợp luật động.

Sau huyệt truyền đến từng trận khoái cảm, phía trước lại bị gắt gao trói buộc , Paul Ruffram vừa khóc vừa cong thân thể, ở trên giường vặn vẹo. Việc này làm ma vương thỏa mãn:”A,Ruffram , thắt lưng của ngươi dùng sức một chút. Ngươi thật lớn nha.” Một trận hung mãnh tiến lên, sau đó ma vương bùng nổ ở trong cơ thể Paul Ruffram.

Chổ kín của Paul Ruffram khoái cảm đã chậm rãi bành trướng. Rốt cục cứ lặp lại luân phiên cảm nhận sâu sắc cùng khoái cảm, tầng sáp bị nứt ra.

“Tiểu yêu tinh, thật sự là dâm đãng nha. Như vậy đã muốn xuất sao?” Ma vương đơn giản khuấy động dương vật của Paul Ruffram, tầng sáp bao vây ở trong tay hắn từng cái bong ra. Chỉ còn lại có linh khẩu yếu ớt, vẫn đang bị gắt gao che lại, không được giải phóng.

Ma vương nắm lại nó lần nữa biến cứng rắn, thành lớn hơn:” Đến đây đi. Dùng thắt lưng của ngươi lấy lòng ta đi.”

Paul Ruffram tuy rằng chưa từng mở miệng cầu xin tha thứ, nhưng mà phản ứng thân thể cùng với lý trí đại não đã phản bội hắn. Không tự chủ được  liều mạng nghênh hợp với ma vương..

” Tiểu miêu này thật biết điều nha, cái miệng nhỏ nhắn phía dưới cắn ta thật chặt ,rất thích a.” Ma vương dùng sức nắm đầu vú cứng rắn của Paul Ruffram, đem đầu lưỡi lại một lần nữa thâm nhập vào trong miệng Paul Ruffram. Tay nhân từ cạo mở tầng sáp mỏng ở cửa khẩu.

Paul Ruffram theo trong cổ họng phát ra từng trận rên rỉ, sau một trận kịch liệt hai người đồng thời đạt tới cao trào.

Đem đầu lưỡi từ trong miệng Paul Ruffram kéo ra sợi chỉ bạc. Ma vương lấy ngón tay thấm tinh dịch phun ra ở trên bụng, đặt ở trong miệng , đắc ý cười:” Mùi vị của Paul Ruffram thật thơm …… Chúng ta đấu lại một lần đi. Lần này dùng đạo cụ gì nha? Roi da như thế nào?……”

Chương 5: Dấu hiệu sỉ nhục

Ma vương rời cung tuần tra,trước  đêm đó hắn điên cuồng dùng các loại đạo cụ làm tình tra tấn Paul Ruffram đến suốt một tuần cũng không xuống giường được.

Thời gian trôi qua,đảo mắt một cái chỉ còn ba ngày nửa ma vương hồi cung. Một tháng này Paul Ruffram trải qua cuộc sống nhàn nhã tự tại. Ở trong phòng vẽ tranh, đọc sách, hoặc là đến trong hoa viên đùa nghịch hoa cỏ,không có ma vương hàng đêm tra tấn món ăn cũng khôi phục bình thường, tinh thần cũng tốt lên rất nhiều.

Chẳng qua mỗi ngày đến ban đêm, thân thể mẫn cảm bị ma vương dạy dỗ e rằng theo thói quen nhớ tới ma trảo tàn sát bừa bãi ở trên người mình. Ở trong thân thể thế nhưng có cảm giác trống rổng chưa được lắp đầy. Chính mình rốt cuộc là làm sao vậy? Chẳng lẽ thật là trời sinh phóng đãng sao?

Dường như mỗi đêm Paul Ruffram đều nằm mơ thấy mình năm 8 tuổi ấy, ở ven hồ Thánh Ca Lệ  ma vương trẻ tuổi đã cứu hắn. Quên không được khuôn mặt anh tuấn kia khẽ hôn như chuồn chuồn lướt nước ở trên môi mình.Khuôn mặt tuấn tú kia tà mị mỉm cười, thì thào ma chú ở bên tai dặn hắn nhớ kỹ:” Còn không chịu cầu xin ta sao? Tiểu yêu tinh phóng đãng?”

Lúc này lại theo trong mộng bừng tỉnh, xấu hổ phát hiện hạ thân chính mình lại có phản ứng, ở trong mộng phóng ra ra. Paul Ruffram than nhẹ một tiếng đi vào trong bồn tắm. Trong thoáng chốc nhớ được, mỗi đêm sau khi làm tình đều có một người ôm hắn vào trong ngực đi đến bên hồ, dịu dàng giúp hắn tẩy trừ. Đó là ma vương sao? Hắn tại sao khi thì tàn bạo khi thì đối đãi dịu dàng? Paul Ruffram lắc lắc đầu không muốn suy nghĩ những thứ phiền não vô vị kia nửa.

Sáng sớm chậm rãi đi vào hoa viên, Paul Ruffram thích tiêu khiển nhất là cắt và chăm sóc hoa hồng trong vườn, cảm giác phiền não cũng không biết bị văng lên chin tầng mây từ khi nào.

Đang lúc Paul Ruffram chuyên tâm chăm sóc một cây hoa hồng đã nở hoa, bỗng nhiên bên tai truyền đến một trận thanh âm chói tai.

” Ơ, đây không phải là nô bộc ấm giường mới của ma vương bệ hạ sao?”

Paul Ruffram ngẩng đầu vừa thấy,ba người thiếu niên mặc quân trang màu xanh biếc đi tới bên cạnh hắn. Hắn hơi hơi nhíu mày cũng không để ý tới, phối hợp vùi đầu vào công việc trong tay mình.

” Buồn cười! Bổn tước sĩ đang nói chuyện với ngươi nha!” Thiếu niên cầm đầu tóc hồng đưa tay kéo áo Paul Ruffram về phía sau.

Paul Ruffram một cái lảo đảo thiếu chút nữa té ngã trên đất. Hắn gẩy đầu tóc vàng có chút lộn xộn, bình tĩnh nói:” Thật có lỗi, ta không biết ngài.”

” Đây là Phùng Mê Lộ tử tước – Lạp Lợi,là đường đệ của ma vương bệ hạ!” Tùy tùng bên cạnh dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo nói.

“Chào! Tử tước buổi sáng tốt lành.” Paul Ruffram không kiêu ngạo không siểm nịnh nói lại, cũng không nguyện cùng bọn chúng dây dưa,xoay người muốn đi.

” Đứng lại! Nô bộc dâm đãng này.” Lạp Lợi gào to một tiếng.

Paul Ruffram chậm rãi xoay người lại:” Ta chỉ là nô bộc của ma vương bệ hạ. Xin nói rõ với Tử Tước ta là một thành viên trong gia tộc Paul  Byleth.”

” Hừ, gia tộc các ngươi đúng là trời sinh không cảm thấy thẹn.” Lạp Lợi không có hảo ý nói.

Paul Ruffram nhíu mày:” Mời tử tước nói chuyện tôn trọng một chút, không cần vũ nhục thân phận tôn quý của ngài.”

” Ha ha, ta có nói sai sao? Cả tòa thành này có ai chưa từng nghe qua tiếng rên rỉ dâm đãng hàng đêm của ngươi ?” Đồng hành ba người cười ha ha thật lớn.

“Này, ta vài lần luân phiên canh gác nghe được tiếng rên rỉ mất hồn kia aaaaaa.”

” Sao? Lần này khó lắm mới thấy được chân nhân, không bằng……” Lạp Lợi liếc mắt một cái, hai người đi theo liền đánh về phía Paul Ruffram.

Paul Ruffram thật không ngờ bọn họ kiêu ngạo như thế, giật mình thối lui, rút kiếm ra, trợn mắt nhìn đối phương.

” Bắt ngươi đó lại cho ta!” Lạp Lợi ra lệnh một tiếng, hoa viên liền xuất hiện một trận đao quang kiếm ảnh.

Paul Ruffram tuy rằng thuở nhỏ tập kiếm nhưng mà thân thể suy yếu cho nên ngăn cản không được ba người vây đánh, chỉ chốc lát trường kiếm liền rời tay, bị bọn họ bắt lại.

” Tốt, ngươi bây giờ để cho ta nếm thử mùi vị ngươi ra sao?” Lạp Lợi cười phóng đãng tay kéo vạt áo của Paul Ruffram.

” Ngươi!”  Paul Ruffram dưới tình thế cấp bách,hung hăng kéo bàn tay Lạp Lợi hung hăng cắn một cái.

” Buồn cười!” Lạp Lợi ý bảo hai người tùy tùng đứng bên trái và bên phải của Paul Ruffram, hướng khuôn mặt tuấn tú kia làm nhiều việc cùng lúc, bốp bốp mấy bàn tay  đánh xuống dưới, trên mặt tuyết trắng của Paul Ruffram lập tức sưng đỏ lên, khóe miệng chảy ra tơ máu.

” Ngươi là tiện nhân không biết tốt xấu!” Lạp Lợi mở rộng áo trong của Paul Ruffram ra, hướng trong bụng hung hăng đánh mấy quyền, lại nhéo nhũ tiêm mềm mại kia, đang muốn chiếm đoạt, bỗng nhiên trong hoa viên vang lên một tiếng gào to uy nghiêm:” Thật to gan!”

Lạp Lợi kinh  sợ co rụt lại tay, nhìn lại dĩ nhiên là ma vương bệ hạ!

” Đường…… Đường ca. Không, bệ…… Bệ hạ.”Lửa giận trong mắt ma vương làm cho Lạp Lợi lạnh run cả người, hai chân như nhũn ra. Hai người tùy tùng kia cũng nhanh buông Paul Ruffram ra,hắn toàn thân run rẩy quỳ rạp xuống đất.

Ma vương kéo Paul Ruffram vào trong ngực,tiếp theo bế ngang lên:” Lạp Lợi, ta về sau không muốn gặp lại ngươi . Lần này ta đi bãi đất Thánh Minh tuần tra, nơi đó khí hậu giá lạnh ngươi đi đến đó đễ bình tĩnh đi.”

“Bệ hạ! Huynh vì tiện nhân này, nhẫn tâm đuổi đệ tới nơi hẻo lánh kia sao?” Lạp Lợi mang theo khóc nức nở hô.

Ma vương cũng không quay đầu lại đi tới phía trước, phía sau Lạp Lợi không ngừng khóc thét:” Bệ hạ…… Đường ca…… Ngươi thật vô tình a. Nói như thế nào thì Lạp Lợi ta cũng cùng ngài từng có một đêm chi hoan a……”

Paul Ruffram nghe thấy trong lòng run lên, ngẩng đầu nhìn thấy ma vương chán ghét cau mày, trong lòng dâng lên một cỗ chua xót cùng thê lương không cách nào nói rõ: Từ xưa quân vương đã rất vô tình.

Trở lại phòng ngủ,ma vương nổi giận đùng đùng đem Paul Ruffram ném mạnh lên giường, giận  giữ nói:” Ngươi là đồ dâm đãng đồ đê tiện, ta mới rời đi vài ngày ngươi lại chờ không kịp ? Chạy tới câu dẫn nam nhân khác sao ?! May là ta trở về đúng lúc.”

Kỳ thật ma vương thấy vết thương trên người Paul Ruffram cũng đã hiểu được, tiểu bảo bố của hắn bị người khác vũ nhục . Nhưng mà tưởng tượng đến chuyện đầu vú nhỏ trắng mịn vốn thuộc về chính mình giờ lại bị nam nhân khác sờ qua, trong lòng liền có một cơn tức tự dưng đánh một chỗ đến, nói ra miệng cũng là lời chỉ trích.

Nghe hắn nói như thế trong lòng  Paul Ruffram cảm thấy ủy khuất, nước mắt thiếu chút nữa mãnh liệt mà ra, hắn đành phải nhắm chặt hai mắt,dùng trầm mặc để che dấu khổ sở trong lòng.

Nhìn thấy Paul Ruffram thủy chung trầm mặc, ma vương lại  như lửa cháy đổ thêm dầu:” Chẳng lẽ ngươi bị nam nhân khác sờ cũng làm dáng vẻ như vậy sao?!” Hắn kéo cổ áo Paul Ruffram muốn  giáng xuống một cái tát, bỗng nhìn thấy trên khuôn mặt tuyết trắng còn một dấu bàn tay sưng đỏ. Thủy chung không thể nhẫn tâm xuống tay, chỉ có giống như nổi điên dùng sức cắn lên cần cổ trắng noản của hắn để phát tiết.

Paul Ruffram yên lặng chịu đau đớn trên cổ truyền đến , nước mắt rốt cục không chịu thua kém chảy xuống dưới: Thủy chung, người mình thích cũng chỉ là đem mình thành một công cụ phát tiết, một con rối phóng  đãng.

Ma vương dùng tay xé rách sạch sẽ quần áo trên người Paul Ruffram , đem dục vọng tích lũy hơn một tháng,thẳng tiến vào tiểu huyệt phía sau  Paul Ruffram.

“A ~” Chưa khai phá, một tháng qua tiểu huyệt không được yêu thương, bỗng nhiên thừa nhận mãnh liệt đánh sâu vào Paul Ruffram nhịn không được rên rỉ ra tiếng.

Ma vương vừa liều lĩnh chạy nước rút, vừa bắt lấy nụ hoa phấn hồng trước ngực không chút nào thương vừa bấm vừa nắm, thẳng đến quả nho nhỏ đáng thương cứng rắn đỏ lên , hắn gở chiếc nhẫn ma giới màu đen trên tay xuống, dùng răng nanh cắn chiếc nhẫn kéo ra một khoảng trống, ở bên tai Paul Ruffram thở hổn hển nói:” Tiểu tiện nhân, ngươi là của ta. Chỉ có thể là của ta. Ta muốn làm dấu hiệu trên đầu vú dâm đãng  của ngươi!”

Nói  xong liền đem nhẫn để sát vào nhũ tiêm Paul Ruffram, dùng sức bấm xuống, Paul Ruffram hét thảm một tiếng,chỗ hổng trên chiếc nhẫn xuyên qua đầu vú đứng thẳng,lúc đó trong cơ thể hắn một lần nữa chặt chẽ niêm hợp cùng một chỗ .

Bởi vì đau đớn kịch liệt co rút lại,ma vương nhịn không được ở trong cơ thể Paul Ruffram bùng nổ mà ra, hắn thở hổn hển gần sát vào nhũ tiêm Paul Ruffram, vươn đầu lưỡi cẩn thận liếm đầu vú tràn ra nhiều tơ máu, vừa lòng nói:” Đau không? Đau ngươi sẽ nhớ kỹ. Về sau không thể  để cho những người khác đụng tớiđầu vú  nhỏ đáng yêu của ngươi.”

Bỗng nhiên ma vương giống như nhớ tới cái gì. Đứng dậy mặc chỉnh tề đi ra khỏi phòng. Chỉ chốc lát sau Paul Ruffram còn chưa hết đau đớn trước ngực, ma vương liền vừa nặng vào phòng.

Chỉ thấy hắn nhanh nhẹn đem hai tay Paul Ruffram cột vào đầu giường, hôn nhẹ vào trán Paul Ruffram, mi tâm, môi, một đường xuống phía dưới, thẳng đến dương vật xinh đẹp đang đứng thẳng kia. Đầu lưỡi thuần thục liếm lộng, nhìn nó nghe lời cương cứng biến lớn, liền lấy vòng tai tinh tế trong lòng bàn tay bấm vào trong đầu dương vật của Paul Ruffram.

Vật lớn kia không kịp phòng bị thật lớn đau đớn làm cho Paul Ruffram liên tiếp khóc thét, trên người nơi nhất mẫn yếu ớt nhất bị một cái lổ, chỉ thấy hắn không ngừng run rẩy hai tay gắt gao bắt lấy chăn đơn, cắn chặt môi để nén đau đớn.

“Tốt lắm, tốt lắm. Ngoan, đừng khóc.” Ma vương thì thào trấn an,đem tiểu côn thịt héo rút kia ngậm vào trong miệng, dùng ma lực chữa khỏi miệng vết thương nhỏ bé kia, thẳng đến Paul Ruffram thở hổn hển bình tĩnh hơn.

Ma vương đem chính mình lại một lần nữa sáp nhập vào trong cơ thể Paul Ruffram, ngón tay linh hoạt khuấy động dương vật vừa bị hắn hành hạ, cao hứng đưa đầu vú ngậm vào trong miệng than nhẹ :” Tiểu bảo bối, về sau ngoại trừ ta  không ai có thể đụng vào thân thể của ngươi .”

Chương 7 : Bị gia tộc vứt bỏ

Ba ngày sau sáng sớm  một trận tiếng rên rỉ khó nhịn từ phòng ngủ của Paul Ruffram truyền ra.

” Ưm…… Không được……” Mang theo tiếng khóc nức nở, hai tay Paul Ruffram nhanh cầm lấy chăn giường,khóe miệng không khống chế được chảy nướt bọt, chỉ thấy hắn không ngừng vặn vẹo chiếc mông trắng noản nhưng không cách thoát khỏ tay ma vương.

Ma vương hướng tới cánh mông tuyết trắng kia cắn một ngụm,” bốp ” một tiếng, một cái tát đánh xuống,trên mông tròn mềm mại liền để lại một ấn ký đỏ tươi. Hắn bám riết không tha,đem một chuỗi trân châu lớn đẩy vào chỗ sâu trong thân thể Paul Ruffram.

” Hưm, rốt cục đều bỏ vào.” Ma vương hài lòng nhìn huyệt động phấn hồng cố hết sức đóng mở , chỗ hoa tâm mơ hồ có thể thấy được trân châu bóng loáng kia phản xạ sáng bóng, hắn lại dùng đầu ngón tay vào bên trong đẩy nhẹ, đưa tới Paul Ruffram lại nhịn không được một trận rên rỉ.

“Bảo bối, đại ca Ancicen của ngươi vừa mới lập gia đình. Đây là lễ vật ta muốn tặng chị dâu của ngươi. Ngoan,nhớ mang theo nó.Anh trai của ngươi đã ở trong đại điện chờ .” Ma vương mỉm cười, tay chân lanh lẹ cầm lấy một bộ y phục quăng lên người trần như nhộng của Paul Ruffram,sau đó liền kéo thân thể suy yếu kia ra khỏi phòng ngủ.

Đi ra khỏi phòng Paul Ruffram vịn lên vách tường, khó khăn đi từng bước một. Mỗi khi di động một chút,trân châu trong cơ thể hắn sẽ rất không thành thật ở dũng đạo vận động. Trân châu cực lớn áp làm cho hắn nhịn không được từng trận  run rẩy.

” Nhanh lên đi. Ngươi không phải rất muốn nhìn thấy người thân của mình sao?” Ma vương nheo mắt đắc ý nhìn tiểu tử  đáng thương thở hổn hển đi theo phía sau hắn.

Mắt thấy đại điện cách đó không xa, hai chân Paul Ruffram mềm nhũn, liền quỳ xuống trước sàn nhà :” Bệ hạ…… Lấy…… Lấy ra…… Được không?”

Ma vương đang cầm khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của Paul Ruffram,đầu ngón tay nhẹ nhàng ma xát đôi môi kiều diễm ướt át, dùng giọng khàn khàn bao hàm dục vọng nói:”Tiểu miêu khêu gợi, muốn lấy ra sao……”

“Ta cái gì đều nguyện ý…… Không cần…… để  các anh trai nhìn thấy cái dạng này của ta……” Paul Rufframđưa  hai tay che khuôn mặt, nước mắt tuôn rơi theo khe hở chảy xuống dưới.

Ma vương thương tiếc hôn nhẹ lên nước mắt Paul Ruffram, nhân từ  ôm Paul Ruffram đang đứng không vững vào bên cạnh đại điện.Tiểu tử đáng yêu kia, ánh mắt gợi cảm ướt át, mỗi lần đều làm hắn nhịn không được muốn chọc cho hắn khóc. Paul Ruffram của ta, cảm giác trêu cợt ngươi thật sự là rất thú vị .

Đang là thời gian nghỉ ngơi, đầu Paul Ruffram liền cảm thấy trống rỗng. Dựa vào mặt trên vách tường bên cạnh đại điện,cư nhiên là một tấm  thủy tinh thật lớn. Hai anh trai của hắn đang nghiêm chỉnh ngồi trên ghế lớn. Paul Ruffram kinh hãi, vặn vẹo thân thể, muốn tránh thoát trong ngực ma vương nhảy xuống.

Ma vương đưa hắn phóng tới bàn ăn,cởi quần hắn, bốp bốp đánh mấy cái tát:”Không được lộn xộn. Từ trong đại điện nhìn ra đây chỉ là một cái gương thường.”Khi nói chuyện hắn còn vỗ vào hai mông Paul Ruffram ,vươn đầu lưỡi liếm lên tiểu huyệt của hắn :” Ngoan, đem chuỗi hạt kia nhả ra ngoài”

Chỉ thấy hạt châu mượt mà kia, từ theo tiếng rên rỉ rất nhỏ của Paul Ruffram lộ ra. Ma vương kéo Paul Ruffram về phía mình,khuấy động dương vật đứng thẳng của hắn, trêu tức nói:” Có thoải mái như vậy không? Nhìn vật nhỏ dâm đãng của ngươi kìa, đã nhanh áp lên bụng .”

Hắn mạnh mẽ kéo hạt châu trong cơ thể Paul Ruffram lập tức lôi ra,hài lòng nghe một âm thanh mãnh liệt kích thích la lên. Lập tức liền đem chính mình thật lớn đút vào vào chổ hư không trong cơ thể Paul Ruffram.

Ma vương bế Paul Ruffram lên, thân thể hai người còn chặt chẽ kết hợp cùng một chỗ, ôm hắn tới trước mặt gương,để cho hai chân hắn mở ra, chính mình từ  sau lưng mãnh liệt đâm vào:” Xem, anh trai của ngươi đang ở cách vách trước gương sửa sang lại nhung trang .Làm ở trước mặt bọn họ có phải đặc biệt có cảm giác hay không?” Paul Ruffram khóc kêu lắc  đầu, vô lực để ma vương đùa nghịch. Thẳng đến ma vương đem tinh dịch chính mình phun ra ở trong cơ thể hắn.

” Tốt lắm. Ngươi ngay tại nơi này nghỉ ngơi một chút đi. Chờ một chút, ta sẽ dẫn ca ca của ngươi đến bên này gặp ngươi .” Ma vương sửa sang lại quần áo chính mình, lấy tay sờ vào dương vật không được bắn phóng,ra lệnh nói:” Không có sự cho phép của ta, không được hoàn chuyển đi ra. Nếu dám không nghe lời ngươi sẽ biết hậu quả như thế nào!” Nói xong liền quay đầu đi.

Ngã xuống đất Paul Ruffram nhìn cửa lớn đóng lại, nhịn không được khóc lớn lên.Vì sao hắn phải đối với ta như vậy? Vì sao bị ngược đãi như vậy nhưng cơ thể của hắn vẫn có phản ứng? Hắn thật là thấp hèn như vậy sao? Paul Ruffram nhìn mặt tường thủy tinh kia, ma vương đã đi vào đại điện. Không! Hiện tại không phải lúc để khóc!

Paul Ruffram lau nước mắt trên mặt, khó khăn đứng lên đem quần áo chính mình mặc chỉnh tề. Tựa vào cái bàn bên cạnh từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, ôm ngực, hết sức bình ổn hô hấp bối rối chính mình. Paul Ruffram nhanh chóng trấn định xuống , không được khóc! Nhất định không thể làm cho các anh trai phát giác vừa rồi xảy ra chuyện gì.

Nửa giờ sau, ma vương cùng hai anh trai của hắn đi vào đại điện cách vách. Paul Ruffram đứng thẳng ở đại sảnh cách đó không xa, sắc mặt ửng đỏ, vẻ mặt phức tạp nhìn hai anh trai hắn đã lâu không gặp.Nửa kích động nửa đau buồn. Nửa là vui sướng, nửa là lo lắng. Màu xanh biếc trong ánh mắt tràn ngập một tầng mờ mịt. Hắn mở miệng nghẹn ngào gọi một tiếng

“Anh……”, liền nói không nên lời một câu.

Thấy dáng vẻ Paul Ruffram ,thân là anh hai Paul Rad không khỏi một trận đau lòng. Em trai bảo bối của hắn từ nhỏ sống an nhàn sung sướng,anh trai bất đắc dĩ đưa hắn vào Huyết Mệnh Thành, cũng không biết hắn rốt cuộc là bị ủy khuất và thống khổ như thế nào. Tuy rằng sớm có nghe phong phanh Paul Ruffram cùng ma vương ký kết khế ước làm nô bộc ấm giường cho hắn, nhưng mà Paul Rad luôn hy vọng có may mắn, hy vọng đều hắn nghe chỉ là tin đồn mà thôi. Em trai hắn long tự trọng rất cao tuyệt không dễ khuất phục như thế. Mà đại ca Ancient chỉ liếc mắt nhìn hắn một cái,sau đó mặt như cũ không chút thay đổi đi theo phía sau ma vương.

Ma vương đi đến bên người Paul Ruffram,vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói:” Ancient, nhà các ngươi dạy  Paul Ruffram thật ngoan, từ sau khi hắn đi vào tòa thành làm cho ta tăng không ít niềm vui.” Hắn đưa tay hình như  có ý giống như vô tình xẹt qua trước ngực Paul Ruffram, cách quần áo lướt qua chiếc vòng bấm ở nhũ tiêm Paul Ruffram.Hài lòng nhìn gương mặt nhỏ nhắn xuất hiện một tầng đỏ ửng.

Ma vương nhẹ nhàng cười cười:” Huynh đệ các ngươi mấy người khó được gặp mặt, nhất định có rất nhiều lời muốn nói. Ta sẽ không phiền các ngươi. Paul Ruffram, hãy tiếp đón hai anh trai các người thật tốt .”

Ma vương lại đưa lưng về phía hai người bọn họ, ôm Paul Ruffram vào trong ngực thân thiết vỗ vỗ lưng hắn, ở bên tai hắn thấp giọng nói:” Đã mềm đến rớt sao? Không biết bảo bối ngươi chịu khổ sở như vậy. Buổi tối hôm nay ta sẽ bồi thường ngươi nha.” Dứt lời  khẽ hôn trên mặt tiểu mỹ nhân  một cái sau đó xoay người rời đi.

Trong cung điện rộng lớn chỉ còn lại có ba anh em Paul Ruffram. Một trận yên lặng……

Paul Rad đánh vỡ trầm mặc, chỉ thấy hắn đi đến bên người Paul Ruffram trìu mến sờ sờ đầu của Paul Ruffram:

” Tiểu bảo bối…… Ở trong này chịu không ít khổ nha……”

Paul Ruffram chỉ cảm thấy mũi đau xót, hắn cố nén nước mắt mỉm cười nói:” Không, không có……”

“Đứa bé này……” Paul Rad nhẹ nhàng ôm Paul Ruffram vào trong ngực :” Đều là anh trai vô dụng. Bảo vệ không được em……” Paul Ruffram lẳng lặng rúc vào trong ngực Paul Rad, nhanh cắn môi,một chữ cũng nói không nên lời. Hắn sợ nhất mở miệng nước mắt sẽ không chịu khống chế chảy xuống.

“Tốt lắm, Paul Rad, chúng ta không còn nhiều thời gian cần phải đi……” Ancient than nhẹ một tiếng, vỗ vỗ bả vai Paul Rad.

” Anh hai…… Các ngươi nhanh như vậy rời khỏi sao?” Paul Ruffram xoa xoa nước mắt khóe mắt, rốt cục có thể nói ra.

“Xem ra những người đó nói đều là thật sự. Chúng ta không nhanh đi, chẳng lẽ ở lại chỗ này bị người ta nhạo báng sao?” Ancient lạnh như băng nói.

” Sỉ nhục…… Cười?” Paul Ruffram há miệng thở dốc, giật mình nhìn Ancient.

“Ancient! Đã bảo là không nói !” Paul Rad cau mày.

Paul Ruffram nhìn nhìn sắc mặt âm trầm của Ancient , lại nhìn nhìn vẻ mặt khó xử của Paul Rad, cúi đầu:” Là em làm cho gia tộc hổ thẹn sao?”

” Hừ! Ngươi còn có mặt mũi nói.Trong Huyết Mệnh thành, ai chẳng nói em là nam sủng của ma vương?!” Ancient rốt cục nhịn không được bạo phát. Đến Huyết Mệnh Thành dọc theo đường đi này, hắn nghe rất nhiều chuyện liên quan đến Paul Ruffram ,làm cho hắn nghẹn cả bụng .

Anh vẫn là trách cứ em ! Em thật mất hết mặt mũi! Paul Ruffram khổ sở ôm chặt đầu mình, cảm giác thiên toàn địa chuyển.

” Ancient, Paul Ruffram là vì ai mới đến nơi này chịu tội ? Được lắm, hắn đã thật không tốt bị…. Anh có thể nói ít vài câu không.” Paul Rad chạy nhanh đi phía trước vịn bả vai của Paul Ruffram.

” Chịu tội? Ta xem nó hưởng thụ thật sự nha. Nếu không tại sao hằng đêm ở trên giường rên rỉ nha?” Ancient kéo Paul Rad lại bên người, bỏ lại một câu ” Paul Ruffram ngươi có biết liêm sĩ hay không!”, liền hướng đại môn đi đến.

” Ancient! Anh hai!” Paul Rad bị Ancient túm giãy không được, liền quay đầu lại khó xử nhìn Paul Ruffram lớn tiếng nói:” Tiểu bảo bối,phải tự chăm sóc chính mình. Em chờ, anh…… sẽ nghĩ biện pháp đưa em đi .”

Đại môn Rầm một tiếng, thân ảnh Ancient và Paul Rad liền biến mất ở ngoài cửa. Paul Ruffram kinh ngạc nhìn cửa lớn,như tượng điêu khắc đứng hồi lâu,sau đó chậm rãi quỳ trên sàn nhà, ngón tay kháp chặt vào nhau, trên mặt cười như không cười, giống như khóc cũng phải  khóc:” Ta hưởng thụ thật sự  sao? Ha ha, ha ha ha ha……”

Tiếng cười bi thương không ngừng vang vọng ở trong đại sảnh trống rỗng ……

This entry was posted in x and tagged . Bookmark the permalink.

Leave a comment