1

1.

“Ca…”

Đáng tiếc Kim Hồ cũng không nghe hắn nói nhiều, trực tiếp ném hắn vào phòng.

“Hừ, đừng tưởng như vậy là có thể nhốt được đệ!” Mắt to liếc xung quanh, Kim Cát cười giảo hoạt, đẩy tủ quần áo ra, trộm theo đường hầm đã đào từ trước đi ra ngoài.

Khi Hồ tộc cùng Lang tộc đại chiến, thân là tiểu vương tử của Hồ tộc, sao hắn có thể khoanh tay đứng nhìn?

Hắn quyết định, phải đi ám sát Lang Vương, chỉ cần Lang Vương chết, đàn lang vô chủ, tự nhiên sẽ không đánh được.


Đêm đen gió lớn, vốn là đêm giết người.

Kim Cát một thân hắc y lặng lẽ xuất hiện trong đại bản doanh của Lang tộc, bản thân không có kinh nghiệm, hắn đương nhiên không dám trắng trợn ám sát Lang Vương.

Nhưng mấy doanh trướng trước mắt này, đến tột cùng cái nào mới là của Lang Vương?

“Ân… A… Nga…”

Gió đêm đưa đến một loạt tiếng rên rỉ làm cho người ta đỏ mặt tim đập, làm cho người chưa trải đời như Kim Cát lập tức đỏ mặt, đang chuẩn bị rời đi.

“Vương… Vương… Ta còn muốn…” Giọng nữ quyến rũ làm cho Kim Cát dừng bước.

Lấy ra chủy thủ đã sớm chuẩn bị tốt trong ngực, nhẹ nhàng rạch doanh trướng, chỉ thấy một nam một nữ đang ở trên giường mây mưa, hắn không khỏi âm thầm vui mừng vận khí thật tốt.

Hàn quang chợt lóe, tay hắn cầm chủy thủ lao vào.

“Lang Vương, để mạng lại!”

Lang Vương cười lạnh một tiếng, đẩy nữ tử trong lòng ra, một cước đá vào lưng Kim Cát.

Kim Cát bị đau, tay cầm chủy thủ cũng lỏng rồi bỏ ra, mặt nhăn mày nhíu, ôm thắt lưng rên rỉ một tiếng.

“A…” Nữ tử trên giường thét chói tai, ôm mặt liền xông ra ngoài.

Lang Vương không nói gì, tiến lên kéo Kim Cát đang té trên mặt đất vào ngực, nâng cằm hắn lên, mắt trái màu vàng cùng mắt phải màu bạc đột nhiên phát ra ánh sáng kinh diễm.

Trong nháy mắt, Kim Cát bị đôi con ngươi như vậy mê hoặc, ngơ ngác ──

Lang Vương thấy hắn không giãy giụa, cười hôn lên mặt hắn một cái: “Hồ tộc phái cưng đến ám sát ta? Thực mất hứng, cưng nói cưng dọa làm cho nữ nhân của ta chạy mất, nên làm cái gì bây giờ?”

“Anh hùng có thể chết không thể nhục, muốn giết muốn chém thế nào cũng được!” Cố lấy quai hàm, Kim Cát xoay đầu đi, không muốn bị người sỗ sàng.

“Giết cưng? Mỹ nhân như cưng, ta sao nỡ giết? Hay là làm ấm giường cho ta đi!” Thuận thế áp đảo Kim Cát ở trên giường, giở trò.

“Hỗn đản… Mau, mau thả ta ra!” Khẩu không trạch ngôn (nói không lựa lời), Kim Cát mẫn cảm bị làm cho thở gấp liên tục.

Không biết khi nào, y phục dạ hành màu đen của hắn đã bị lột đến lưng, lộ ra làn da trắng nõn cùng nhũ tiêm đỏ hồng của hắn, Lang Vương yêu thích liên tục sờ soạng, cúi đầu cắn lên hai điểm kia, nhẹ nhàng mút vào.

Thật khó chịu… Ngực giống như bị lửa đốt…

Mái tóc đen dài của Lang Vương quét lên người hắn, buồn buồn, lại không có sức đi nắm.

“A…” Ý thức được trong miệng mình lại phát ra tiếng kêu yêu kiều như nữ tử, Kim Cát quá sợ hãi bắt đầu liều mạng giãy giụa.

Lang Vương tức giận nhíu mày, nâng cằm hắn lên, trực tiếp hôn.

Hắn cảm thấy mình sắp chết, vội mở miệng thở, liền đưa đến một chuỗi lại một chuỗi lang hôn, Lang Vương như muốn ăn hắn, không ngừng mút vào chất lỏng trong miệng hắn.

“Nhóc con ngu ngốc, dùng cái mũi thở.” Bị cái ngốc của hắn chọc cười, Lang Vương bật cười.

“Ngô… Ngô…” Dùng sức vuốt lên tấm lưng rộng lớn của Lang Vương, Kim Cát đáng thương nhỏ bé yếu ớt bị gắt gao đặt ở phía dưới không thể động đậy.

“Vật nhỏ, đừng lộn xộn nga.” Cố ý chọc hắn, hai tròng mắt vàng bạc bị dục vọng hoàn toàn xâm chiếm.

Cảm giác có một vật nóng chảy đâm vào đùi mình, hắn không rõ liền với xuống, vươn tay lần xuống sờ sờ.

“Trời ạ…”

Lúc sờ lên, hắn mới biết được đó là cái gì, bị dọa liền rút tay về, lại bắt đầu giãy giụa.

“Vật nhỏ, bảo bối của ta rất là thích cưng, nhìn thấy không, cứng như vậy.” Cầm tay hắn lên đưa về phân thân của mình ấn xuống, Lang Vương cười vô cùng gian trá.

Hắn muốn lấy ra, nhưng khí lực không lớn như Lang Vương, vật cứng trong tay còn nhảy không ngừng.

“Lang Vương đại nhân, là ta không đúng, không nên tới ám sát ngươi, ngươi tha ta được không?” Biết tránh không thoát, hắn đổi lại dùng cách hoãn binh.

“Tiểu hồ ly giảo hoạt, đừng hy vọng ta sẽ buông tha cưng.” Lang Vương cất tiếng cười to, lột quần dài của hắn xuống.

Nửa người dưới của Kim Cát lập tức lộ trong không khí, cặp đùi thon dài bóng loáng như ngọc, phân thân thanh tú giấu trong lớp lông màu hồng không chịu thò đầu ra.

“Thật đáng yêu, ngay cả nơi này cũng là màu hồng!”

Tiện tay đùa bỡn hồng mao, bàn tay của Lang Vương cũng không rảnh rỗi, khi nặng khi nhẹ âu yếm lưng của hắn.

2.

“Ô…”

Cả người như bị hỏa thiêu, nơi được âu yếm qua lại ngứa lại tê, hắn thống khổ hô hấp, thân thể nhịn không được cong lên.

“Nơi này hẳn là chưa từng đụng đến, nhan sắc rất đẹp.” Lang Vương lật tới lật lui phân thân dài nhỏ nằm trong đám hồng mao của hắn, vươn hai ngón tay khiêu khích đỉnh chóp tròn tròn.

Chỉ chốc lát sau, nơi đó liền đứng lên, hồng nhạt, phía trên còn lóe ra thủy quang.

“Tha… Tha ta đi.” Khóc không thành tiếng, chưa từng bị đối đãi như thế, trong đôi mắt của Kim Cát tràn đầy lệ quang.

“Hàng cao cấp thế này, sao có thể không ăn chứ? Ta cũng không muốn ngược đãi mình!”

Lang Vương cười tà, bắt lấy miếng thịt phấn hồng ngậm vào miệng, dùng răng nanh bén nhọn cọ xát lên mũ nồi.

“Trời ạ…” Vừa kinh vừa sợ, Kim Cát bị dọa đến ngay cả thắt lưng cũng không dám lùi về.

Vươn ngón tay thon dài, Lang Vương gắt gao nắm lấy hạ thân của hắn, liếm một lần lại một lần, cho đến khi nuốt cả vào miệng.

Hắn cũng không dám giãy giụa nữa, sợ miệng Lang Vương không lưu tình, liền nuốt vào mệnh căn của mình!

Theo tiết tấu nuốt vào của Lang Vương, dần dần hắn đã quên mình đang ở đâu, thân thể cũng có phản ứng…

“A…” Bàn tay bắt được mái tóc đen dài của Lang Vương, rất nhanh kích thích phần eo.

Không bao lâu, lần đầu tiên của hắn liền bộc phát trong miệng Lang Vương, hắn hai mắt sương mù ngã lên giường, một ngón tay cũng không thể động.

“Ân, hương vị không tồi, xem ra cưng thật sự là một tiểu xử nữ, ta thích!”

Đang thất thần, Lang Vương đã tiến lên hôn khóe miệng của hắn, hắn cảm giác ẩm ướt, sờ lên, là chất lỏng có màu nhũ bạch.

Trong khoảnh khắc, hắn hiểu được đó là cái gì của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức đỏ lên.

“Đây chính là của cưng, thích không?” Trực tiếp hôn lên môi hắn, đem dịch của hắn đẩy sang.

“Không cần…” Rên rĩ quay đầu, lại vừa vặn bị hôn.

Bàn tay của Lang Vương nhân cơ hội với vào bên trong hai chân của hắn, tìm kiếm nơi u mật kia.

Cảm giác có vật khác thường xâm lấn, Kim Cát hoàn toàn tỉnh táo lại, đáng tiếc Lang Vương vẫn gắt gao đặt ở trên người hắn, làm thế nào cũng giãy không ra.

“Ngoan ngoãn không nên cử động, nếu không người đau đớn sẽ là cưng nga.” Buông lỏng môi hắn ra, thấy nơi đó bị mình hôn đến sưng đỏ không chịu nổi, liềm cảm thấy yêu thương, vươn đầu lưỡi đi liếm.

Nhưng tay cũng không thả lỏng, lặp lại khai thác, cho đến khi ba ngón tay đều tiến vào, lúc này mới thôi.

“Ra… Đi ra ngoài, thật là khó chịu!” Cong mũi chân, đẩy Lang Vương ra, rồi lại rước lấy liên tiếp những lang hôn ẩm ướt.

“Được, được, lập tức đi ra.” Lang Vương thoáng đứng lên, mái tóc đen dài vẫn rải trên người Kim Cát như cũ.

Trong lang mâu chợt lóe kim quang, lộ ra vẻ yêu dị nói không nên lời…

Nghĩ là Lang Vương buông tha cho mình, Kim Cát thở phì phò chuẩn bị ngồi xuống, không nghĩ tới Lang Vương nâng lên đôi chân dài của hắn, đặt mình vào giữa hai chân hắn, lộ ra lang cái cương cứng màu đỏ tím.

“Ngươi… Ngươi muốn làm gì!” Thét chói tai lui về phía sai, khuôn mặt nhỏ nhắn bị dọa đến trắng bệch.

“Làm gì? Đương nhiên là ăn cưng, tiểu hồ ly đáng yêu của ta!” Chặt chẽ chế trụ vòng eo của hắn, đâm vào lang cái đã sớm vận sức chờ phát động.

Đáng tiếc, bởi vì lang cái lớn quá mức, cúc huyệt chưa bao giờ bị xâm lược qua cự tuyệt y tiến vào, chính là vừa mới tiến vào một chút, liền nghẹn lại.

“Ô… Ô…” Đau đến mức lệ rơi đầy mặt, ngay cả khí lực kêu to cũng không có, hắn chỉ có thể nhẹ nhàng rên rỉ hai tiếng.

“Thả lỏng, thả lỏng một chút.” Bàn tay vỗ vỗ cánh tay của hắn, cái trán của Lang Vương cũng chảy đầy mồ hôi.

3.

Theo thời gian trôi qua, lang cái chậm rãi tiến vào tiểu huyệt phấn hồng, cho đến khi đi vào hoàn toàn, hai mắt Kim Cát đã trắng dã, thiếu chút nữa là hôn mê.

“Trướng… Trướng quá a…” Thở phì phò, một đôi mắt hồ màu đỏ tràn đầy tơ máu, mặt dán chặt vào ngực Lang Vương, vô ý thức hừ nhẹ.

Trời ạ! Thật sự rất trướng…

Y cảm giác mình giống như sắp chết, nhưng thần trí cũng thanh tỉnh, có thể cảm giác rõ ràng mỗi một lần nhảy lên của cự vật.

Hắn muốn coi thường, muốn bứt ra, lại bị đè chặt ở trên giường, không thể động đậy.

“Ta…” Kinh ngạc nhìn bụng của mình, thượng khí không tiếp hạ khí.

Bởi vì cự vật trong cơ thể vừa lúc đâm vào điểm mẫn cảm của hắn, phân thân vốn đã mềm xuống lại dần dần ngẩng đầu lên, tỏ rõ thân thể chủ nhân đã có dục vọng.

“Đừng nhúc nhích, để cho ta tới.” Lau đi mồ hôi, phát hiện bé dưới thân giống như có phản ứng, Lang Vương liền cầm phân thân thanh tú của hắn lên xoa nắn.

“Ân…” Dục vọng lần thứ hai bị kích thích, thân là bộ tộc yêu hồ, thiên tính dụ dỗ là không thể thay đổi được.

Muốn phát tiết, lại bị ngăn cản, hắn thống khổ lắc mông, tìm kiếm nơi để đột phá, lại vừa lúc rơi vào bẫy của Lang Vương.

Chỉ chốc lát sau, hắn liền biến thành một bãi nước, hai cánh tay bắt tại trên người Lang Vương, theo vuốt ve của bàn tay, phối hợp kích thích eo nhỏ, trong miệng còn thường thường phát ra tiếng kêu kiều mỵ.

“Thoải mái không?” Nắm lấy phân thân màu phấn hồng, dùng ngón trỏ xoa bóp ở linh khẩu, Lang Vương bị sắc đẹp trước mắt mê hoặc đến thần hồn điên đảo.

“Thoải… Thoải mái…” Sớm đã quên mục đích của việc này không còn một mảnh, trong mắt hồ tràn đầy tình dục.

Quá sung sướng…

Hắn muốn, muốn càng nhiều!

“Muốn ta động sao?” Khi nói chuyện, Lang Vương cố ý rút lang cái ra, lui về phía sau.

“A… Chớ đi…” Sau huyệt bị nhồi đầy bỗng nhiên hư không, hắn không thích ứng được, kinh hô một tiếng, hai chân ôm lấy hai bên hông rắn chắc của Lang Vương.

“Rốt cuộc là muốn hay là không muốn?” Cố nén dục vọng thiêu đốt, Lang Vương tà cười, sờ sờ chỗ kết hợp của hai người.

Bàn tay ướt đẫm, không ngờ thân thể tiểu hồ ly đã chuẩn bị tốt, tùy thời có thể cho y hưởng dụng.

“Không… Muốn…” Còn một tia lý trí, Kim Cát lắc đầu theo bản năng, nhưng cặp hồng mâu ướt át kia lại để lộ ra vẻ không cự tuyệt.

“Không muốn? Nơi này của cưng hút ta thật chặt, không hề có bộ dáng không muốn a!” Lại đem lang cái nóng bỏng đâm vào, Lang Vương cười vô cùng tà ác.

“A… Bỏng chết ta!” Cảm giác cự vật trong cơ thể còn trướng lớn hơn hồi nãy, Kim Cát kích động hét to một tiếng.

Hai người lại dán sát vào nhau, Lang Vương không hề động, y muốn hoàn toàn chinh phục tiểu tù binh của y trên giường!

“Ta lớn không?”

“Lớn…”

“Thích độ lớn của ta không?”

“Không… Thích…” Nhăn mi lại, lắc đầu.

Thật sự, hắn chịu không nổi…

“Nói lại lần nữa xem, thích hay không thích?” Lùi về sau một chút, lại đâm vào thật sâu, lại đâm sâu vào một ít.

“A… Thích…” Chỉ có phần nói mê sảng, hai tròng mắt đỏ rực tràn đầy nước mắt.

“Khóc cái gì? Chẳng lẽ cưng không thích bị bổn vương sủng hạnh?” Cúi đầu hôn nước mắt trên khóe mắt hắn, giờ phút này Lang Vương vừa ôn nhu lại vừa tình cảm.

“…”

Toàn thân cảm thụ được nhất cử nhất động của lang cái, Kim Cát đã không có cách nào nghĩ đến chuyện khác, chính là vặn vẹo thắt lưng, ý đồ làm cho lang cái lui ra ngoài một ít, mình cũng bớt chịu một chút.

“Chịu không nổi, bổn vương muốn động, cưng cũng đừng khóc!” Bị bé dưới thân không ngừng vặn vẹo làm cho dục vọng dâng trào, Lang Vương quyết định không đợi nữa, ăn hắn xong, sẽ lại chậm rãi dạy dỗ.

“A… Ngô… Thật lớn… Thật lớn…” Khuôn mặt ửng hồng, vô ý thức rên rỉ dưới thân Lang Vương, Kim Cát mở rộng hai chân, dâng lên chính mình.

“Thực chặt, không hổ là xử nữ!” Vừa lòng với khối thân thể ngây ngô này, hai tròng mắt vàng bạc của Lang Vương phun quang mang mãnh liệt.

This entry was posted in x and tagged . Bookmark the permalink.

Leave a comment