18

tam thập chương:

~ H 3P nha ~  Hot nha ~

@trangki: Có cảnh ‘song long nhập động’ nha nàng, lúc trước do ta không để ý nên thông báo nhầm ◡≦

        Hi Ân mỉm cười đặt lên ngực Hạ Nguyệt Quang rất nhiều nụ hôn, ở trên khuôn ngực trắng nõn đó lưu lại rất nhiều yêu ngân, bàn tay to lớn không ngừng vuốt ve đầu nhũ phấn hồng, còn thi thoảng dùng đầu ngón tay nhẽ gẩy nhũ tiêm dựng đứng, làm cậu không ngừng thở dốc rên rỉ.

 

        “A a! Không…. Không cần…. làm…. Ân a…. Nhanh…. Nhanh dừng…. A!” Hạ Nguyệt Quang xấu hổ vô cùng, hận không thể tự cắn đứt đầu lưỡi mình, làm mình không phát ra những thanh âm dâm đãng như vậy.

 

        Tiểu huyệt ấm mềm giống như đã quen bị vật thể thô to tiến vào, xung quanh tiểu huyệt bị dịch thể chảy ra làm cho ẩm ướt, điều đó càng làm tăng thêm một mạt tình sắc.

 

        “Không…. Ân a…. Không được…. Hỏa Tư…. A!” Hạ Nguyệt Quang sớm chịu không nổi không ngừng dùng hai tay đẩy vai Hỏa Tư kêu, phần thân bị nắm lấy rất nhanh liền tiết ra, làm tay Hỏa Tư dính đầy tinh dịch của cậu.

 

        Bị đẩy ra như vậy, phần thân của Hỏa Tư tuột ra mất một nửa, nhưng rất nhanh, Hỏa Tư lại thô lỗ đem phần thân nhét vào trong tiểu huyệt mà thô bạo tiến đánh, giống như trừng phạt sự phản kháng của Hạ Nguyệt Quang.

 

        Tay Hỏa Tư bao lấy phần thân mới vừa phát tiết, phần thân đã ướt đẫm một mảnh rất nhanh liền cương lên, nhiệt thể rung động không ngừng bị ác ý chà lộng, đỉnh phần thân cũng bị đầu ngón tay Hỏa Tư không ngừng đâm, lỗ nhỏ trên đỉnh không ngừng tràn ra chất lỏng ấm áp.

 

        Hỏa Tư buông phần thân Hạ Nguyệt Quang ra, thay bằng nâng cặp mông căng tròn của Hạ Nguyệt Quang lên xuống trừu động.

 

        Hạ Nguyệt Quang bị đâm thoải mái đến cực điểm, tất cả trước mắt đều biến thành mờ ảo không rõ, cảm giác giống như bản thân đang ngất đi.

 

        Lại đâm mạnh vào một cái, nhiệt lưu nóng bỏng bắn vào trong tiểu huyệt ấm áp của Hạ Nguyệt Quang.

 

        Hi Ân ngẩng đầu ngậm lấy môi Hạ Nguyệt Quang. Hạ Nguyệt Quang bị hôn khẽ rên một tiếng, thân mình bị Hi Ân gắt gao ôm lấy, trong miệng ngập tràn hương vị không phải của mình, cả người nóng đến không còn chút khí lực, xúi lợ trong vòng tay ấm áp của Hi Ân, dưới sự tập kích của tình dục cường liệt vừa rồi, mặt cậu đỏ ửng, đôi mắt tròn vốn tĩnh lặng e lệ cong lên, trong mắt ẩm ướt thật sự mê hồn.

 

        Hỏa Tư đem phần thân thô to rút ra khỏi tiểu huyệt mềm ướt kia, Hi Ân cũng khẽ thở dốc rời khỏi môi Hạ Nguyệt Quang, quay người cậu lại, đưa lưng về phía Hi Ân, còn Hỏa Tư thì ôm lấy Hạ Nguyệt Quang, để cậu vòng tay qua cổ hắn, cúi đầu hôn lên cánh môi có chút sưng đỏ.

 

        Hi Ân đi tới sau lưng của Hạ Nguyệt Quang, vươn tay xoa nắn phần thân phía trước của cậu, tách cặp chân trắng nõn ra, nhẹ nhàng đâm vào tiểu huyệt mềm mại kia.

 

        Hạ Nguyệt Quang bị Hỏa Tư hôn lấy ‘ưm’ một tiếng, cả người không tự chủ được mà run rẩy, hai chân run run, tiểu huyệt cắn chặt cự vật tiến vào, tinh dịch Hỏa Tư lưu lại lúc trước cũng bị đẩy ra, từ tiểu huyệt chảy xuống bắp đùi, tạo thành một khung cảnh mờ áo.

 

        Hỏa Tư thở dốc rời khỏi môi Hạ Nguyệt Quang, đẩy tay cậu ra, để cậu nằm trên giường, sau đó nửa quỳ trước mặt cậu, nâng mặt cậu lên, đem cự vật thô to tiến vào trong miệng cậu, hưởng thụ cảm giác bị ướt nóng bao lấy.

 

        Hạ Nguyệt Quang cảm thấy phần thân trong cơ thể trở nên vừa cứng vừa to, còn trở nên càng nóng rực, tiểu huyệt gắt gao ngậm lấy phần thân cực nóng kia, Hi Ân bắt đầu thô lỗ trừu động, hạ thân bị tiểu huyệt nóng bỏng bao chặt, cậu thỉnh thoảng phát ra vài tiếng ‘ưm a’ càng làm hắn đẩy nhanh tốc độ.

 

        Cậu kìm lòng không được mà vặn vẹo người, lại không biết mình đã làm gì, phần thân của Hi Ân càng kiên quyết gia tăng tốc độ, động tác mãnh liệt làm Hạ Nguyệt Quang không cẩn thận phun ra phần thân trong miệng, đột nhiên đạt tới cao trào, Hạ Nguyệt Quang nằm trên giường kịch liệt run rẩy, phần thân đã tiết ra rất nhiều lần lại lần nữa bắn lên ga giường, Hi Ân ở trong cơ thể cậu thỏa mãn đem tinh dịch bắn vào trong tiểu huyệt ấm áp.

 

        Hỏa Tư lại ôm lấy Hạ Nguyệt Quang, để cả người cậu tựa vào người hắn, Hi Ân thì đem phần thân thô to rút ra, ngồi một bên nhìn Hỏa Tư đưa cự vật của hắn tiến vào tiểu huyệt của cậu.

 

        “Nguyệt Quang, lần này em phải hảo hảo hưởng thụ đó!” Hỏa Tư khẽ chạm vào tiểu huyệt của Hạ Nguyệt Quang vài cái, tà cười tựa vào bên tai cậu nói.

 

        Hạ Nguyệt Quang còn chưa kịp phản ứng, Hi Ân vốn ngồi bên cạnh cũng nâng lên, đưa phần thân cương cứng của hắn tiến vào tiểu huyệt đã nhét đầy một cự vật của cậu.

 

        “A!–” Hạ Nguyệt Quang nắm chặt vai Hỏa Tư, ngửa đầu hét lên, phần thân không biết đã tiết ra bao lần vì hai người cùng tiến vào mà bắn ra lần nữa, thân mình gầy yếu không ngừng run rẩy, cơ hồ không thừa nhận nổi khoái cảm như vậy, tiểu huyệt nhỏ hẹp miễn cưỡng bao lấy hai phần thân thô to đâm vào trong cậu.

 

        Hỏa Tư nắm lấy mông Hạ Nguyệt Quang, dẫn đầu động vài cái, hôn môi Hạ Nguyệt Quang đang tựa đầu vào vai hắn rên rỉ, nhu thanh nói: “Thư giãn một chút, bằng không lát nữa sẽ không chịu nổi đâu.”

 

        “Hỏa Tư…. Không…. Từ bỏ…. Rất…. Rất khó chịu….” Hạ Nguyệt Quang đỏ mặt, khẽ khóc tựa vào lòng Hỏa Tư cầu cin.

 

        Hi Ân đã sớm không chịu nổi dục hỏa mà bắt đầu động, thanh âm khàn khàn trấn an nói: “Chờ một chút liền thoải mái, nhẫn nại một chút.”

 

        Hai ngươi đã sớm quên vừa rồi còn nói phải ôn nhu với Hạ Nguyệt Quang, dục cầu bất mãn mà bắt đầu trong tiểu huyệt chật chội trừu sáp. Hỏa Tư chỉ cần thoáng đi ra, Hi Ân lập tức dùng sức đâm vào, không để cho tiểu huyệt có chút thời gian trống rỗng nào.

 

        Hạ Nguyệt Quang bị hai ngươi yêu thương đến ngất đi vài lần, đáng tiếc không được bao lâu, lại bị cao trào yêu thương làm cho tỉnh lại. Cơ thể bị yêu thương đến mẫn cảm không thôi, ngay cả thắt lưng cũng bị đung đưa đến đau muốn chết, hai người kia vẫn không từ bỏ mà tiếp tục yêu thương cậu. Thẳng đến khi cậu thật sự không chịu nổi mà không có phản ứng gì nữa, hai người mới dừng lại rồi ôm cậu nghỉ ngơi.

 

= . = . = . = . =

 

        Làn gió ấm áp thoải mái qua cửa sổ thổi vào trong phòng, mùi vị kích tình kéo dài cơ hồ cả đêm cũng phai đi phần nhiều, chỉ còn lại không khí ngọt ngào. Trên giường lớn hỗn độn có ba người nằm, nam nhân có vẻ gầy gò trong số đó bị nam nhân tóc đỏ gắt gao ôm chặt, còn thắt lưng thì bị nam nhân tóc vàng từ phía sau giữ lấy, ba người cơ hồ dùng phương thức thân mật nhất ôm nhau ngủ.

 

        Quản gia như thường lệ lên tầng đánh thức Hỏa Tư nhẹ gõ cửa vài cái, nhưng lại không có ai đáp lại, ông đành phải mạo muội mở cửa ra. Sau khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong, sửng sốt vài giây, lập tức đóng cửa lại, trên khuôn mặt có nét già nua chảy mồ hôi lạnh, tuy không phải chưa từng thấy thiếu gia một lần ôm vài người ngủ, nhưng vì sao Hi Ân thiếu gia lại ở đó, chẳng lẽ bọn họ là cùng nhau với Hạ thiếu gia….

 

        Quản gia vội vàng lắc đầu không dám miên man suy nghĩ. Dù sao đó cũng là chuyện của thiếu gia, người hầu như ông không quản là tốt nhất, vẫn nên xuống tầng chuẩn bị đồ ăn cho thiếu gia đi!

 

        Vừa nghĩ vậy, ông liền vội vội vàng vàng chạy xuống tầng, không dám làm động tác dư thừa hay nghĩ nhiều mà rời đi, ngoan ngoãn đi hoàn thành bổn phận của ông.

 

        Hạ Nguyệt Quang ngủ trong lòng Hỏa Tư nhúc nhích, hàng lông mi cong dài khẽ rung, chậm rãi mở ra hai mắt. Tia nắng chói chang làm cậu không thoải mái mà vươn tay che khuất tầm mắt, đầu có chút váng vất còn chưa rõ mình đang ở chỗ nào, cả người đau nhức cơ hồ làm động từng dây thần kinh trong người cậu. Ngẩng đầu nhìn, liền thấy cằm Hỏa Tư, vươn tay sờ thắt lưng đang bị giữ lấy, có chút không tin quay đầu lại, cậu thật sự muốn té xỉu, còn nghĩ đêm qua chẳng qua là giấc mộng, không ngờ thật sự bị bọn họ…. Trời ạ! Tuy bọn họ không ép cậu quyết định nữa, nhưng thế này cũng có thể sẽ làm cậu mệt chết! Nhớ đến tối qua bọn họ còn nói sẽ rất ôn nhu gì gì đó, kết quả cậu không phải bị làm đến cả người đau nhức sao!

 

        Người trong lòng không ngừng lộn xộn, Hỏa Tư bị quấy nhiễu cũng tỉnh lại, trợn mắt nhìn, liền thấy Hạ Nguyệt Quang vẻ mặt tức giận tựa vào trong lòng hắn, hắn cười cười ôm lấy vai cậu, cúi đầu hôn lên trái cậu.

 

        “Sao dậy sớm vậy?” Hi Ân chống nửa người, ôn nhu vén sợi tóc vương trên mặt Hạ Nguyệt Quang, mê luyến nhìn gương mặt mang chút ủ rũ của cậu, đã lâu không được thấy vẻ đáng yêu lúc mới tỉnh ngủ của Nguyệt Quang, Nguyệt Quang của hắn quả nhiên không có thay đổi gì! Vẫn như cũ làm hắn mê muội không thôi.

 

        Lúc này Hi Ân cũng đã tỉnh, thoải mái lấy tay chải lại mái tóc vàng hỗn độn, đứng dậy khẽ chọn vào má Hạ Nguyệt Quang. Cuộc sống cơ hồ vẫn bình thường như lúc trước, mỗi khi Nguyệt Quang thức giấc trong vòng tay của hắn, sẽ hôn cậu một cái, chỉ là bên cạnh Nguyệt Quang còn thêm một người, nhưng cũng không sao, quan trọng nhất chính là người yêu vẫn ở bên cạnh hắn là tốt rồi. Hắn không hi vọng người hắn yêu chịu khổ, nếu quyết định này có thể giải quyết tình trạng khó xử của Nguyệt Quang, vậy hắn nguyện ý cùng Hỏa Tư chia sẻ cậu. Chỉ cần đây là nguyện vọng của cậu, vô luận là cái gì, hắn cũng sẽ đáp ứng, vì cậu là Nguyệt Quang…. tia sáng ôn nhu của hắn.

 

        Hạ Nguyệt Quang xấu hổ vùi đầu vào trong gối. Trời ạ! Vì sao cậu cảm thấy mình giống như bước vào câu lạc bộ tiếp viên vậy? Thế nhưng cậu không có cái năng lực để Hỏa Tư cùng Hi Ân phục vụ cậu đâu! Bọn họ nếu còn không tiết chế yêu thương cậu như vậy, cậu sớm muộn cũng sẽ bị bọn họ làm chết thôi!

 

        “Nguyệt Quang dậy thôi, còn muốn ở lại giường sao?” Hỏa Tư mang theo chất giọng trầm ấm gợi cảm đặc biệt có lúc mới tỉnh ngủ của hắn hỏi Hạ Nguyệt Quang đang có ý muốn làm đà điểu.

 

        “Cả người em đều đau nhức, về sau các anh tiết chế một chút có được không? Bằng không em sớm hay muộn cũng sẽ bị các anh làm chết!” Hạ Nguyệt Quang bất đắc dĩ quay đầu, đáng thương nói với hai tên đẹp trai kia. Lúc trước chỉ một người đã khiến cậu chịu đủ, nếu hai người cùng đến, cậu nhất định sẽ bị chơi chết! Cậu cũng không hy vọng mình chết trẻ đâu! Còn là chết trên giường nữa.

 

        Hi Ân khẽ cười vài tiếng, vươn tay vuốt tóc Hạ Nguyệt Quang, mỉm cười nói: “Không có cách nào nha! Ai kêu em rời khỏi bọn anh lâu như vậy. Tối qua kìm lòng không nổi như vậy là đúng rồi! Cùng lắm về sau bọn anh sẽ tiết chế một chút được chứ?”

 

        Hỏa Tư cúi đầu đưa mặt lại gần Hạ Nguyệt Quang, mặt dày nói: “Huống hồ em không phải nói em không muốn quyết định sao? Xem bọn ta ủy khuất như vậy để em một mình sở dụng, để bọn ta yêu thương vài lần cũng không quá đáng đi?”

 

        Hạ Nguyệt Quang vừa tức vừa buồn cười nhìn vẻ lấy lòng của hai người, đỏ mặt hôn lên mặt bọn họ, “Được rồi! Nghĩ như vậy thì xem ra là em chiếm tiện nghi, vậy cho các ạm ngọt ngào một chút cũng không quá đáng!”

       

        Hi Ân cùng Hỏa Tư cười cực vui vẻ cúi đầu hôn má Hạ Nguyệt Quang, rất ăn ý đè Hạ Nguyệt Quang lên giường lần nữa, trăm miệng một lời nói: “Vậy chúng ta không khách khí nữa!”

 

        “Oa! Chờ…. Từ từ!” Cậu nói chưa nói xong mà! Hạ Nguyệt Quang trở tay không kịp bị hai người kia đè lên giường, còn chưa kịp phản kháng, tất cả những lời muốn nói đều biến thành tiếng rên rỉ ám muội, cả người bị hai người kia trêu đùa đến tê dại.

 

        Mùi vị tình dục trong phòng lập tức tăng lên không ít, tiếng thở dốc đan xen cùng tiếng rên rỉ ngọt ngào quanh quẩn trong phòng, xem ra sáng nay, là một buổi sáng vừa ngọt ngào vừa cuồng dã!

 

= . = . = . = . =

 

        Từ sau hôm đó, dưới sự kiên trì của Hạ Nguyệt Quang, Hỏa Tư cùng Hi Ân bất đắc dĩ phải đáp ứng buổi sáng tuyệt đối không bính cậu, trừ sáng chủ nhật ra. Hai người cũng từ Hồng Bảo và Bạch Bảo chuyển sang tòa thành cậu đang ở ở, ba người ở trong một gian phóng có vẻ chật hẹp, nhưng cũng rất thỏa mãn.

 

        Mỗi lần Hạ Nguyệt Quang lên lớp hay tan học, nhất định có thể thấy hai tên đẹp trai giống như hộ hoa sứ giả theo hầu bên cạnh cậu. Chuyện này không biết làm bao người ghen tị, nhưng Hạ Nguyệt Quang một chút cũng không thấy hạnh phúc, nếu bọn họ biết cậu mỗi đêm cơ hồ bị yêu thương đến không xuống nổi giường, bọn họ đại khái sẽ không nghĩ như vậy.

 

        Hỏa Tư cùng Hi Ân tuy bề ngoài tỏ ra rất hòa hợp, nhưng trong âm thầm sớm không biết đã cùng đối phương cãi nhau mấy lần, ngay cả một chuyện rất nhỏ cũng cãi nhau. Tỷ như ai có thể ôm Hạ Nguyệt Quang ngủ, ai có thể hôn mặt cậu trước, ai thượng trước linh tinh đủ thứ chuyện, cũng có thể làm bọn họ cãi đến long trời lở đất. Nhưng hai người ít nhất trong một khoảng thời gian rất hòa thuận, đó chính là lúc đè Hạ Nguyệt Quang, hai người phối hợp rất ăn ý, quả thực làm Hạ Nguyệt Quang hoài nghi hai người có phải là anh em nhà sói không. Lúc ở trên giường còn thảo luận xem chỗ nào trên người cậu mẫn cảm hơn! Quả là tổ hợp hai kẻ háo sắc!

 

        Bất quả biểu hiện của hai người ở trước mặt người ngoài lại cùng dạng. Nếu là Hi Ân, kia Hạ Nguyệt Quang còn có thể thông cảm được, bởi vì đó là vẻ ngụy trang của hắn! Nhưng Hỏa Tư trước mặt người khác cũng lộ ra bộ dạng xấu xí, dường như hắn xuất hiện ở đây đều là bị ép, hơn nữa hai người kia mỗi lần đều ngấm ngầm so sánh. Nếu như cậu hôn Hỏa Tư trước, Hi Ân sẽ không vui, sau đó tối cậu liền chuẩn bị bị hắn trả thù đi, ngược lại cũng vậy, nếu cậu hôn Hi Ân trước, Hỏa Tư sẽ không vui, nhưng hắn sẽ không làm cậu không xuống giường nổi, chỉ là sẽ hôn cắn lưu lại trên người cậu rất nhiều yêu ngân, kết quả Hi Ân cũng sẽ thấy không phục để lại trên người cậu một đống dấu hôn. Cơ thể cậu liền biến thành chiến trường của hai người, cậu tức giận không để ý bọn họ ba ngày, bất luận bọn họ thương yêu dỗ dành, hay là ôn nhu dụ dỗ cậu, cậu vẫn như cũ không quan tâm bọn họ, bọn họ chỉ có thể ngoan ngoãn cùng đối phương định ra một hiệp ước, sẽ không cãi nhau trước mặt cậu, cũng sẽ không vì hành động của cậu mà ghen với người kia, lúc đó mọi chuyện mới được giải quyết.

 

        Nháy mắt, cuộc sống cùng một chỗ của ba người đã bình an qua được một năm, Hỏa Tư và Hi Ân cũng sắp tốt nghiệp.

 

        Căn phòng thấp thoáng mùi vị tình dục truyền đến tiếng vang tinh tế, trên giường lớn có thể chứa bốn, năm người nằm ba người, trong đó nam tử tóc nâu giãy dụa muốn đứng dậy.

 

        “Hỏa Tư, Hi Ân! Buổi lễ sắp bắt đầu rồi! Các anh nhanh xuống giường đi!” Hạ Nguyệt Quang đẩy hai tay đang không ngừng bò lên của hai người ra, thở dốc ngồi dậy lay hai người còn chưa chịu rời giường kia.

 

        Hỏa Tư theo bản năng vươn tay ra kéo Hạ Nguyệt Quang vào lòng, Hi Ân cũng vươn tay ôm eo cậu, tiếp tục nằm trên giường lớn ấm áp ngủ.

 

        Hạ Nguyệt Quang tức giận há mồm cắn vai Hỏa Tư, đắc ý nhìn Hỏa Tư đau đớn hét lên một tiếng, mở mắt mang tia lửa giận nhìn người tỏ vẻ đắc ý trong lòng, cúi đầu hung hăng cho cậu một nụ hôn nồng nhiệt.

 

        Hi Ân bị quấy nhiễu tỉnh dậy liền thấy hai người kia đang nhiệt tình hôn môi, cũng không chịu thua mà vươn tay nắm lấy phần thân của Hạ Nguyệt Quang, bắt đầu hôn lên bờ vai trắng ngần của cậu.

 

        Hạ Nguyệt Quang xấu hổ vội vàng đẩy ra, quay đầu liều mạng tránh đôi môi đang không ngừng áp lại của Hỏa Tư, dục vọng dưới thân không ngừng đứng thẳng càng ngày càng nóng, hại cậu toàn thân hư nhuyễn nằm trong lòng Hỏa Tư, thỉnh thoảng thở dốc nói: “Không…. Không thể…. Bây…. Bây giờ là buổi sáng!” Bọn họ đã đáp ứng buổi sáng không làm xằng bậy với cậu!

       

        “Buổi sáng mới tốt nha! Vận động một chút có lời cho sức khỏe.” Hỏa Tư từ sau ôm lấy Hạ Nguyệt Quang cả người phiến hồng, cười ha ha tựa bên tai cậu nói.

 

        Hi Ân cũng cười buông bàn tay vuốt ve phần thân Hạ Nguyệt Quang, nâng hai chân cậu lên tách ra, dẫn đầu tiến vào tiểu huyệt ấm áp kia, “Đúng vậy! Nguyệt Quang rất thiếu vận động nha!”

 

        Cậu thiếu vận động sao? Mỗi ngày cơ hồ suốt đêm bị bọn họ đè lên giường vận động nha! Bọn họ còn dám nói cậu thiếu vận động, cậu cảm thấy mình là vận động quá độ thì có!

 

        Hạ Nguyệt Quang nhịn không được cong người lên, ngẩng đầu kêu một tiếng, đem toàn bộ cự vật của Hi Ân nhét vào trong cơ thể, “A…. Ô ân….”

 

        Hỏa Tư thuận thế hôn môi Hạ Nguyệt Quang, tiếp đó hai tay của hắn di chuyển lên xuống hai nơi, cầm lấy phần thân dựng thẳng cùng nhũ tiêm hồng nhạt, thô bạo xoa nắn.

 

        Hi Ân trừu sáp một trận, còn chưa phát tiết đã rút ra, cùng Hỏa Tư thay đổi vị trí, đem phần thân bừng bừng hưng phấn nhét vào trong miệng Hạ Nguyệt Quang, đổi cho Hỏa Tư yêu thương không ngừng người đang thở dốc.

 

        Hạ Nguyệt Quang ‘ưm a’ ngậm lấy cự vật của Hi Ân. Tuy Hỏa Tư không ngừng nhập vào xuất ra phần thân ẩm ướt, cả người không ngừng run rẩy, nước mặt lại không thể khống chế mà rơi ra, toàn thân bị yêu thương đến mức tựa như chỉ cần chạm nhẹ, cũng sẽ nóng như thiêu đốt.

 

       Hi Ân thoải mái nheo mắt lại, ôn nhu xoa mái tóc Hạ Nguyệt Quang, nhẹ nhàng đâm, thỏa mãn đem tinh dịch bắn vào trong miệng cậu, rồi lập tức rút ra cúi người hôn môi Hạ Nguyệt Quang, hôn lên tinh dịch bên môi cậu, nhìn bộ dạng thoải mái gần đạt đến cao trào của cậu.

       

        Hỏa Tư thỏa mãn tiết ra trong cơ thể Hạ Nguyệt Quang, nhẹ nhàng đem người bị tình dục hun đỏ ôm vào lòng, lại bắt đầuu mạnh mẽ trừu sáp.

 

        “A a…. Hỏa Tư….” Hạ Nguyệt Quang còn chưa kịp hít một hơn, Hi Ân ở phía sau cũng theo đó tiến vào người cậu, phần thân chen giữa Hỏa Tư và bụng cậu lập tức tiết ra, cả người run rẩy càng thêm lợi hại, tiểu huyệt ngậm lấy hai cự vật thô to phát ra tiếng cọ sát dâm mị, tựa hồ đã sớm quen bị yêu thương như vậy.

 

        Hai người đầu tiên là đồng thời rút ra đâm vào, sau đó liền xấu xa mà trừu sáp lung tung, khiến cho Hạ Nguyệt Quang bị yêu thương đạt tới cao trao mấy lần, giọng cũng khàn đi, hai người mới thỏa mãn bắt ra trong cơ thể cậu.

 

        Hỏa Tư khẽ nâng mặt Hỏa Tư lên, ôn nhu hôn môi cậu, “Phản ứng của Nguyệt Quang vẫn đáng yêu như vậy!”

 

        Hi Ân dẫn đầu rút phần thân mình ra, nói với Hỏa Tư: “Cậu cũng nên ra đi chứ?”

 

        Nhún nhún vai, Hỏa Tư thực nghe lời rút phần thân ra, nhìn cậu vì hắn rời đi mà run rẩy, mỉm cười hôn má cậu, “Không phải nói muốn đi đến buổi lễ sao? Nên đi thôi!”

 

        Hạ Nguyệt Quang đỏ mặt đẩy Hỏa Tư ra, toàn thân mơ hồ còn cảm giác được nhiệt tình hai ngươi để lại trong người cậu, hai chân khẽ run xuống giường, Hỏa Tư ở đằng sau còn xấu xa nhéo mông cậu một cái, hại cậu thiếu chút nữa kêu thành tiếng, tức giận quay đầu trừng mắt nhìn Hỏa Tư đang cười híp mắt như mèo trộm, ngượng ngùng chạy vào trong phòng tắm.

tam thập nhất chương:

 

 

 

 

        Hi Ân xuống giường đi đến trước tủ đồ lấy ra hai chiếc khăn tắm, một cái đưa cho Hòa Tư, còn mình lau mồ hôi trên người hỏi: “Ngày mai chúng ta phải rời khỏi đây rồi, chúng ta nên để lại mình Nguyệt Quang ở chỗ này không?”

 

        Hỏa Tư nhận khăn tắm lau lau mặt, lộ ra nụ cười xảo quyệt: “Đương nhiên không, ngươi muốn để lại Nguyệt Quang cho đàn sói đó sao? Huống chi gần đây có mấy tên đáng chết có suy nghĩ không đứng đắn với y! Ta đã xử lý tốt rồi. Dù sao hết ngày mai, Nguyệt Quang vẫn sẽ ở bên cạnh chúng ta.”

 

        Hi Ân tựa người vào tủ đồ, hai tay khoanh trước ngực hỏi: “Vậy việc học hành của Nguyệt Quang nên làm thế nào? Em ấy sẽ không tùy ý đáp ứng cùng chúng ta rời đi đâu.”

 

        “Cái đấy ta đã sai người cho phía nhà trướng chút áp lực rồi. Dù sao cũng chỉ cần lấy được bằng tốt nghiệp là được rồi, đến lúc rời đi, Nguyệt Quang cũng không thể nói gì nữa.” Hỏa Tư thở ra một hơi đứng lên, cầm khăn tắm quấn quanh eo, che lại hạ thân trả lời Hi Ân.

 

        “Ừm….” Hi Ân cúi đầu trầm ngâm, không nhiều lời mà lôi đồng phục ra thay, cũng thuận tiện lấy đồng phục của Hỏa Tư đưa cho hắn.

 

        Hỏa Tư nhận lấy đồng phục thay vào, sau đó đến gõ cửa phòng tắm hỏi: “Nguyệt Quang em có khỏe không? Có cần bọn anh vào giúp em không?” Hỏa Tư nói xong, còn cười cực nham hiểm trao đổi ánh mắt với Hi Ân cũng đang mỉm cười.

 

        Hạ Nguyệt Quang vội vàng quấn khăn tắm, vội vàng chạy ra khỏi phòng tắm. Ai bảo hôm nay là lễ tốt nghiệp của Hỏa Tư cùng Hi Ân, cậu không thể bỏ qua được! Sau đó còn có thể đi chơi rất nhiều nơi! Đây là lễ mừng lớn nhất trong năm học! Quan trọng nhất là cậu sẽ nhìn theo Hỏa Tư và Hi Ân rời đi, cậu sẽ rất nhớ bọn họ.

 

        Hỏa Tư lập tức không đầu không đuôi lao tới ôm Hạ Nguyệt Quang vào lòng. Người trong lòng thì ôm cổ hôn lên má hắn, sau đó lại vội vàng chạy đến bên Hi Ân kiễng chân hôn lên má hắn, lấy bộ đồng phục ra khỏi tủ đồ, vội vã thay đồ ngay trước mặt bọn họ, miệng vẫn còn đang niệm ‘nhanh nhanh nhanh’, bộ dạng sốt ruột còn khẩn trương hơn hai người chuẩn bị tốt nghiệp.

 

        “Nguyệt Quang, không phải nói là hôn ở môi không hôn ở má sao?” Hỏa Tư có chút bất mãn lôi kéo Hạ Nguyệt Quang mới mặc được nửa cái quần oán trách.

 

        Hi Ân thì từ đằng sau ôm lấy Hạ Nguyệt Quang, ôn nhu giúp cậu kéo quần lên, cài cúc áo nói: “Không sao, dù sao chỉ cần có hôn đã là tốt rồi, hà tất quan tâm hôn ở chỗ nào như thế?”

 

        Hạ Nguyệt Quang nghe vậy, cười ha ha nắm vai Hi Ân hôn lên môi hắn, vui vẻ nói: “Đúng vậy! Vẫn là Hi Ân hiểu em hơn.” Nếu không phải Hỏa Tư cứ làm ầm ĩ nói sáng sớm hàng ngày đều phải cho hắn một nụ hôn chúc buổi sáng, cậu cũng sẽ không bị hôn môi cũng như bị chiếm tiện nghi, cho nên cậu luôn cố ý hôn lên mặt bọn họ, như vậy có thể tránh bọn họ là bậy, nhưng lúc vui vẻ thì cũng có thể tùy ý để bọn họ xằng bậy!

 

        Hỏa Tư bất mãn quay Hạ Nguyệt Quang lại, chỉ vào môi mình nói: “Ta cũng muốn!” Hi Ân đáng giận! Chỉ giỏi dỗ ngon dỗ ngọt!

 

        Hạ Nguyệt Quang ngượng ngùng hôn hắn một chút, kéo tay hai người ra ngoài thúc giục nói: “Các anh nhanh lên! Cẩn thận kẻo muôn!”

 

        Hi Ân sủng nịnh vuốt ve tóc Hạ Nguyệt Quang, mỉm cười nói: “Anh thấy em là muốn đi xem triển lãm cùng quầy hàng của các câu lạc bộ thì có!”

 

        “Nhìn dáng vẻ của em, giống như thật vội vã muốn tiễn bọn ta đi vậy!” Hỏa Tư có chút mất hứng ôm eo Hạ Nguyệt Quang, còn đang ghen chuyện cậu khen Hi Ân.

 

        Hạ Nguyệt Quang làm nũng tựa đầu vào vai Hỏa Tư, cười hì hì nói: “Đừng vậy mà! Em không có muốn tiễn các anh đi đâu. Dù sao chờ năm sau em tốt nghiệp là có thể gặp mặt mà!”

 

        “Sang năm…. Nghĩ đến việc phải nhịn dục lâu như vậy, anh liền đau lòng.” Hi Ân thở dài nói ra lời khiến người khác đỏ mặt, nhịn lâu như vậy, hắn cũng không chắc mình có thể nhẫn đến lúc đó không nữa! Vẫn nên tất cả theo kế hoạch đi.

 

        Hỏa Tư lại không bình thường giống như Hi Ân, ngược lại nói ra lời nói rất khác thương, “Đến năm sau sẽ rất nhanh có phải không? Ta đây có thể chờ đợi.”

 

        Hỏa Tư vừa nói xong, lập tức bị hai người kia nhìn một cách quái dị, nhưng hắn lại không chút để ý nhìn lại, thuận tiện hôn trộm lên khuôn mặt phần nộn của Hạ Nguyệt Quang.

 

        Hạ Nguyệt Quang đỏ bừng mặt đẩy Hỏa Tư ra, chạy khỏi hai người, đi về phía Ly Phi đang vẫy tay chào cậu dưới tầng.

 

        Ly Phi vui vẻ đẩy Khải Thụy ở bên cạnh ra, tay cầm máy ảnh chạy về phía Hạ Nguyệt Quang, hai người giống như trẻ con ôm chầm lấy nhau vừa nói vừa cười.

 

        Ba nam nhân thấy bị vứt bỏ một bên đố kị không thôi, thực muốn tách hai người ra.

 

        Khải Thụy quay đầu nhìn về phía Hi Ân vẫn còn đang giữ nụ cười tươi rói trên mặt, nghi hoặc hỏi: “Hi Ân nha! Tôi thực hoài nghi cậu vì sao lúc này còn cười như vậy! Chẳng lẽ cậu thấy người yêu cậu ôm ngươi khác cũng không ghen sao?”

 

        Khải Thụy vừa nói xong, lập tức bị Hỏa Tư dữ tợn nhìn chòng chọc, “Nguyệt Quang cũng là người của ta. Cậu đừng đem em ấy quy về hết cho hắn ta được không?” Vì sao trong tình huống nào cũng là Hi Ân nổi tiếng hơn? Hắn không tốt sao? Hắn đối với Nguyệt Quang thực ôn nhu nha!

 

        Hi Ân xấu hổ cười trừ, vỗ vỗ vai Hỏa Tư nói: “Yên tâm, Nguyệt Quang tuyệt đối thích cậu hơn. Ai kêu cậu là người yêu đầu tiên của em ấy!” Những lời này tùy giống như nói giỡn, nhưng cũng mang ý ghen tuông vô cùng.

 

        “Tôi cảm thấy hai người các cậu a! Hẳn là nên hảo hảo quản giáo cậu ta một chút, ít nhất đừng để cậu ta sờ loạn Ly Phi bảo bối của tôi!” Khải Thụy vẻ mặt đáng đánh vỗ vai hai người, buông tiếng thở dài nói.

 

        Hỏa Tư cùng Hi Ân rất ăn ý vươn tay đặt lên vai Khải Thụy, rất giống bạn bè tốt, nhưng ngấm ngầm dùng sức ấn bả vai Khải Thụy, làm Khải Thụy đau đến nhíu mày.

 

        “Đau quá! Đau quá! Đừng… Đừng ấn! Xương cốt của tôi sắp vỡ vụn rồi!” Khải Thụy vội vàng đẩy tay hai ngươi ra, đau đến suýt chảy nước mặt. T nói sai chỗ nào sao? Bằng không hai người bọn họ sao lại ngược đãi bả vai y như vậy! Thực nhìn không ra Hi Ân bộ dạng thư sinh nhã nhặn, sức mạnh lại lớn đến như vậy, đau chết y mất!

 

        “Đây là hậu quả của nói sai!” Hỏa Tư một vẻ ngạo mạn khoanh tay trước ngực, cười lạnh châm biếm Khải Thụy đang đâu kêu ‘ai ai’.

 

        Hi Ân thì một bộ ôn hòa nhìn Khải Thụy, vỗ vỗ vai y nói: “‘Họa từ miệng mà ra’ cậu không biết sao? Tuy tôi thực hiểu cá tính của cậu, nhưng ông anh kia không hiểu. Cậu nên tự lo thân đi!” Cười ha ha chỉ chì Hỏa Tư vẻ mặt không chút hòa nhã, mang chút ý uy hiếm cảnh cáo. Hắn không thích có người nói xấu người hắn thương! Quản y là cố ý hay vô tình, chỉ cần có chút ý sỉ nhục đều không được!  

 

        “Tôi…. Tôi biết rồi! Đau…. Đau quá! Không ngờ cậu vẻ ngoài nhã nhặn, sức lực lại kinh khủng đến vậy!” Khải Thụy nén giận xoa xoa vai mình, vẻ mặt đáng thương nhìn hai kẻ ỷ thế ức hiếp người kia. Y thật đáng thương. Bảo bối Ly Phi đáng yêu bị vợ bọn họ ăn đậu hủ, y còn phải ở đây chịu đựng cơn thịnh nộ của bọn họ, sớm biết vậy đã không cùng bọn họ nói chuyện!

 

        Hi Ân mỉm cười, “Cái này đều phải cảm ơn Hỏa Tư! Một năm trước tranh giành với hắn cơ hồ ngày nào cũng đánh nhau, sức mạnh này cũng là nhờ hắn luyện ra đó!” Nói đến một năm trước, hắn cùng Hỏa Tư thực sự là khó hòa giải. Vài lần đầu đều là mình thua, nhưng dần dần sau đó cũng có thể đấu ngang sức với Hỏa Tư, hai người còn có lần đánh đến mặt đầy vết thương. Kết quả Nguyệt Quang giận liên tục mấy ngày không để ý tới bọn họ, sau đó bọn họ liền không dám đánh nhau nữa.

 

        “Hỏa Tư! Hi Ân!” Hạ Nguyệt Quang kéo Ly Phi vui vẻ chạy về phía Hỏa Tư cùng Hi Ân, vui vẻ chồm lấy hai người, trái phải hôn mỗi người một cái thật vang.

 

        Hai người vội vàng ôm lấy Hạ Nguyệt Quang đang chồm về phía bọn họ, cũng vui vẻ hôn lại cậu, buông người đang hài lòng cười thành tiếng ra, để tránh cậu lúc xuống chân không chạm đất mà té ngã.

 

        Ly Phi cũng vui vẻ nhào vào lòng Khải Thụy, tức thời làm hóa giải tâm tình buồn bực của y, vui sướng miễn phí tặng y vài nụ hôn.

 

        “Ly Phi bảo bối…. Em không biết anh vừa rồi đáng thương thế nào đâu, em phải hảo hảo an ủi anh nha!” Khải Thụy ôm thân mình mềm mại của Ly Phi, đáng thương hôn lên hai má y kể khổ.

 

        Ly Phi cười ha ha đẩy Khải Thụy ra, mặt đỏ nói: “Đừng làm loạn! Em muốn chụp cho bọn Nguyệt Quang một bức ảnh! Đứng sang một bên đi!”

 

        Hạ Nguyệt Quang vui vẻ đứng giữa hai người, ngẩng đầu hỏi hai người: “Chúng ta cùng chụp một bức ảnh làm kỷ niệm được không?”

 

        Hi Ân cùng Hỏa Tư nhìn nhau một chút, Hỏa Tư dẫn đầu ôm lấy Hạ Nguyệt Quang, lộ ra nụ cười tà mị nói: “Ta muốn ôm em chụp.”

 

        “Bình thường cậu đã chiếm hết tiện nghi rồi, để tôi ôm Nguyệt Quang chụp.” Hi Ân bất mãn cũng ôm lấy Hạ Nguyệt Quang, thản nhiên nói với Hỏa Tư.

 

        Hạ Nguyệt Quang đứng ở giữa thấy hai người lại đang đọ mắt, thực công bằng gỡ tay hai người ra, thay bọn họ chỉnh lại áo, cười hì hò nói: “Để cho công bằng, em ai cũng không được ôm, ngoan ngoãn không được nhúng nhích, lát nữa phải chụp ảnh rồi!” Nói xong, Hạ Nguyệt Quang nhanh chân chạy vào giữa hai người, nói với Ly Phi còn đang dỗ dàng Khải Thụy: “Ly Phi được rồi! Mau chụp đi!”

 

        “Đến đây!” Ly Phi đáp lại Hạ Nguyệt Quang, ôm cổ Khải Thụy hôn môi y, chạy nhanh về phía ba người.

 

        Khải Thụy số khổ nhìn người yêu chạy đi chụp ảnh cho người khác. Hôm nay cũng là ngày cuối cùng y ở đây nha! Chẳng lẽ Ly Phi bảo bối đáng yêu của y không thể học Nguyệt Quang sao? Coi cậu ta ngoan như vậy, đều để cho Hỏa Tư cùng Hi Ân ôm hôn còn cả ăn đậu hủ, y thật đáng thương.

 

        Ly Phi đứng vào chỗ, chọn một góc độ thích hợp, đưa ống ngắm về phía ba người, có chút ngượng ngùng ngẩng đầu nhìn hai gã đẹp trai đứng sau lưng Hạ Nguyệt Quang, rất mong bọn họ đừng bày ra vẻ mặt xấu xí đó, rồi lại không đủ can đảm, đành im lặng điều chỉnh ống kính, ‘tách’ ấn nút, chụp cho ba người một bức ảnh.

 

        Hạ Nguyệt Quang vui vẻ xoay người ôm lấy hai người kia, “Các anh hôm nay tốt nghiệp rồi! Phải vui vẻ một chút! Chúng ta lát nữa đi dạo quầy hàng được không?”

 

        Hỏa Tư cùng Hi Ân không chịu được nhất chính là Hạ Nguyệt Quang làm nũng với bọn họ, khó trách cổ nhân có cậu: Anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Tuy Nguyệt Quang không phải là mỹ nhân, nhưng cậu là người bọn họ yêu nhất! Có ai có thể miễn dịch được với việc vợ mình làm nũng chứ? Bọn họ tự nhiên chỉ có thể gật đầu thôi!

 

        “Đương nhiên được rồi!” Hi Ân mỉm cười xoa xoa tóc Hạ Nguyệt Quang, nhẹ nhàng hôn lên trán cậu, ôn nhu đáp.

 

        Hỏa Tư tuy vẫn thôi mặt, nhưng cũng sủng nịnh ôm thắt lưng Hạ Nguyệt Quang nói: “Đến lúc đó đừng ăn quá nhiều đồ ngọt, cẩn thận bị béo đó!”

 

        Hạ Nguyệt Quang chu miệng, “Em béo không tốt sao? Béo rồi anh sẽ không muốn em nữa sao?” Hỏa Tư đáng ghét! Mỗi lần đều ngại cậu ăn nhiều đồ ngọt, nhưng cậu lại không có béo! Vẫn duy trì thể trọng bình thường nha! Trái lại cậu thiếu chút nữa bị bọn họ ngược đãi đến gầy cả đi!

 

        “Mặc kệ em béo hay gầy, chỉ cần là em, bọn anh đều yêu.” Hi Ân yêu thương vuốt ve má Hạ Nguyệt Quang, cười ha ha nói với người đang tức giận kia.

 

        Hỏa Tư trừng mặt nhìn Hi Ân một cái. Bản thân tuy rằng không không nói nổi mấy lời dỗ ngon dỗ ngọt, nhưng hành động quan trọng hơn, hắn lập tức ôm lấy Hạ Nguyệt Quang, cúi đầu cho cậu một nụ hôn nồng cháy, hôn người trong lòng hôn đến không thở nổi, “Như vậy còn chưa đủ yêu thương sao? Có cần ta tiếp tục không?”

 

        Hạ Nguyệt Quang đỏ mặt ôm lấy Hỏa Tư, sau đó lại xoay người ôm lấy Hi Ân, cười nói với hai người: “Em biết hai người các anh thương em nhất, em cũng rất yêu hai người! Mặc kệ các anh biến thành thế nào em cũng yêu!” Cậu vừa nói xong, liền cười cười kéo Ly Phi đi thảo luận nên rửa bức ảnh như thế nào.

 

        Hỏa Tư nhìn Hi Ân một lúc, có chút cảm khái thở dài nói: “Nếu thật sự muốn ta rời khỏi em ấy, ta nghĩ ta có thể không làm được.”

 

        “Đúng vậy! Em ấy là Nguyệt Quang dễ dàng khiến người ta mê đắm. Tôi cũng không muốn có nhiều người đến cùng chia sẻ em ấy!” Hi Ân đi về phía trước đuổi theo bước chân của Hạ Nguyệt Quang, vừa nói với Hỏa Tư đứng bên cạnh.

 

        “Tôi cũng rất khó tin hai người từ tình địch trở nên tốt như vậy!” Khải Thụy bị Ly Phi bỏ rơi nói xen vào một câu với bọn họ.

 

        Hai người rất ăn ý kéo Khải Thụy lại, nắm lấy vai y tặng cho y một đấm, đồng thanh nói: “Nói nhiều!”

 

        Khải Thụy đau ôm bụng, nhưng miệng vẫn không nghỉ ngơi nói: “Mấy người sao có thể loạn đánh người a! Tôi nói là sự thật mà!”

 

        Hai ngươi không để ý tới  ymà tiếp tục đi theo sau người yêu. Bọn họ ở trong hội chợ dạo vài vòng, hai bảo bối đằng trước vui vẻ chỉ chỏ vào quầy hàng bên cạnh thảo luận đến thảo luận đi, hoàn toàn không quan tâm ba tên nam nhân phía sau.

 

        Khải Thụy đầu hàng đầu tiên chạy đến bên cạnh Ly Phi giữ chặt người còn muốn tiếp tục đi kia oán trách: “Ly Phi bảo bối, em còn muốn đi bao lâu nữa? Chân anh mỏi đến muốn đứt ra rồi!”

 

        Ly Phi áy náy lè lưỡi, “Thực xin lỗi nha! Em nhất thời quên sự tồn tại của anh. Lát nữa là có thể nghỉ ngơi, chờ một chút nha!” Y nói xong liền đẩy Khải Thụy sang một bên, vui vẻ tiếp tục tán gẫu với Hạ Nguyệt Quang.

 

        Hỏa Tư cùng Hi Ân không chịu nổi nữa đi lên phía trước, kéo Hạ Nguyệt Quang còn chưa chịu rời đi lên một chiếc xe ngựa, chạy thẳng đến sân trường, để Ly Phi cùng Khải Thụy lại đó.

 

        “Hai người làm gì vậy? Em còn muốn nói chuyện với Ly Phi!” Hạ Nguyệt Quang khó hiểu nhìn hai người, bĩu môi đem một mảnh giấy hình vuông nhỏ cất vào trong lòng, oán tránh nói với hai người.

 

        Hỏa Tư bất mãn nói: “Chúng ta bị em bỏ mặt hai tiếng rồi, rốt cuộc em nói chuyện với xú tiểu tử kia quan trọng hay là bọn ta quan trọng?”

 

        “Kỳ thật lễ tốt nghiệp cũng sắp bắt đầu rồi, vào sớm một chút cũng đỡ phải chen chúc đúng không?” Hi Ân ôm thắt lưng Hạ Nguyệt Quang giải thích. Ngoài mặt tuy rằng không quá để ý cậu để bọn họ lại phía sau, trong lòng cũng chán ghét Hạ Nguyệt Quang cùng người khác nói chuyện vui vẻ như vậy.

 

        Hạ Nguyệt Quang lúc này mới nhớ tới lễ tốt nghiệp của hai người, ngượng ngùng gãi gãi tóc mình, cười nói: “Thực xin lỗi! Em nhất thời cao hứng quên mất, em sẽ bồi thường cho hai người.”

 

        Hỏa Tư nhướn mi, tà cười vươn tay vuốt ve thân mình Hạ Nguyệt Quang hỏi: “Bồi thường như thế nào vậy?”

 

        Hi Ân lập tức chụp lấy tay Hỏa Tư, “Đừng náo loạn, chờ lát nữa là đến  sân trường rồi, không có nhiều thời gian để cậu làm đâu.”

 

        “Được rồi, cùng lắm là về sau em tùy ý để các anh xử trí! Nhưng phải chờ em tốt nghiệp đã.” Hạ Nguyệt Quang gian xảo thêm điều kiện phụ, làm cho hai người vốn đang cao hứng rơi xuống.

 

        Hai người trao đổi ánh mắt chỉ hai người mới hiểu, cười ha ha ôm lấy Hạ Nguyệt Quang, “Đây chính là em nói, đến lúc đó đừng có đổi ý đó!”

 

        Hạ Nguyệt Quang vui vẻ hôn bọn họ một chút, xe ngựa lúc này cũng ngừng lại, hai người liền kéo Hạ Nguyệt Quang vào trong sân trường.

 

        Lúc này trong sân trường cũng không có quá nhiều người, nhưng người tiến vào đầu tiên đều là có huy hiệu bạch kim trờ lên, cũng bao gồm Y Đức Lôi Hạ Nguyệt Quang từng gặp qua, cùng hai nam nhân chưa từng thấy.

 

        Y Đức Lôi thong thả đến trước mặt ba người, dùng ánh mắt quái dị nhìn Hạ Nguyệt Quang, mang ý tứ khác nói: “Xem ra cậu thực không tồi!”

 

        Hòa Tư nhướn mày, không nói gì nhìn nhìn Y Đức Lôi, trong lòng đối với ánh mắt của Y Đức Lôi có chút cảnh giác. Nhìn ánh mắt của y hình như rất có hừng thú với Nguyệt Quang, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không để y chạm vào một sợi lông tơ của Nguyệt Quang, cho dù y là đường ca của hắn cũng không được!

 

        Hi Ân thì cũng kính gật đầu với y, mỉm cười nói: “Đã lâu không gặp.”

 

        “Thật không ngờ hai người các cậu cư nhiên nguyện ý chia sẻ một nam nhân! Thực làm người khác bất ngờ!” Nam từ tóc xám đứng bên cạnh Y Đức Lôi ngôn từ chọc ngoáy nói với hai người.

 

        Mà tên nam từ kia không nói gì liếc Hạ Nguyệt Quang một cái, liền không để ý mà nhìn sang chỗ khác, dường như không có gì có thể hấp dẫn y.

 

        “Đủ rồi Lạc Đức Hoa!” Y Đức Lôi vườn tay găn Lạc Đức Hoa đứng bên cạnh tiếp tục nói chuyện, có thâm ý khác nhìn Hạ Nguyệt Quang nói: “Đây là lựa chọn của bọn họ, chỉ cần không gây trở ngại cho tôi là được, sang bên này ngồi đi!”

 

        Hỏa Tư cùng Hi Ân cũng không nói nhiều kéo tay Hạ Nguyệt Quang rời đi, lúc ngồi vào chỗ, còn ôn nhu ôm cậu, giống như đang an ủi cậu vậy.

 

        “Hai anh đừng lo lắng! Em không sao.” Hạ Nguyệt Quang buông tiếng thở dài tựa vào giữa hai người, mỉm cười nói với hai người. Tuy lúc nhìn thấy Y Đức Lôi, cậu có chút sợ hãi, nhưng khi thấy hai người này âm thầm bảo hộ mình, cậu liền vui vẻ. Trong lòng cậu âm thầm thề, Hạ Nguyệt Quang cậu, tuyệt đối sẽ dùng tình cảm xứng đáng đáp lại bọn họ!

 

        Hỏa Tư hôn má Hạ Nguyệt Quang, không giống lúc thường mà an ủi cậu, chỉ lẳng lặng ôm người yêu, hưởng thụ sự ấm áp của cậu, cũng cho cậu cảm giác an toàn.

 

        Hi Ân như có như không khẽ thở dài. Nguyệt Quang có lúc tùy thích làm loạn, nhưng sự ôn nhu cùng nụ cười của cậu vẫn hấp dẫn người khác như trước, tuy nụ cười cùng sự ôn nhu đó không phải chỉ thuộc về mình hắn, nhưng là hắn có thể hưởng thụ hết, như vậy là đủ rồi. Hắn nguyện ý vì sự ôn nhu cùng nụ cười của cậu, trả giá bằng tất cả những gì hắn có, kể cả tình yêu của hắn….

This entry was posted in x and tagged . Bookmark the permalink.

Leave a comment